Trên đường trở về nhà, Hạ Tuấn Lâm ngồi ở ghế phụ lái cho Nghiêm Hạo Tường cầm lái, thất thần nhìn ra bên ngoài, trên đã về đêm, đường phố Bắc Kinh vẫn luôn tấp nập như thế, kéo theo suy nghĩ của Hạ Tuấn Lâm trôi dạt đi khắp nơi .
Đến khi Nghiêm Hạo Tường cất tiếng, Hạ Tuấn Lâm mới bần thần tỉnh lại .
- Hạ nhi .
Một tiếng "Hạ nhi" đã hơn ba năm rồi Hạ Tuấn Lâm mới được nghe lại từ miệng Nghiêm Hạo Tường, cách đây ba năm trước, khi Hạ Tuấn Lâm còn quen Quân Hạo, Nghiêm Hạo Tường chưa từng gọi Lâm như vậy lần nào nữa, cho tới ngày hôm nay, cuối cùng cũng được nghe hai từ này phát ra từ miệng Nghiêm Hạo Tường .
- Cũng lâu rồi cậu mới lại gọi tớ là Hạ nhi nhỉ ?
Nghiêm Hạo Tường ngẫm nghĩ, đúng là rất lâu rồi , lâu đến nổi, Nghiêm Hạo Tường còn phải thán phục chính mình vì có thể kìm nén không bày tỏ với Hạ Tuấn Lâm bấy nhiêu năm nay .
- Ừhm, từ lúc cậu quen Quân Hạo.
Từ lúc Hạ Tuấn Lâm quen Quân Hạo đúng là có rất nhiều thứ thây đổi , nhất là mối quan hệ của Hạ Tuấn Lâm cùng Nghiêm Hạo Tường . Không biết là tự mình suy nghĩ, hay thật sự là Nghiêm Hạo Tường đang cố tránh xa , mà từ khi ấy, Hạ Tuấn Lâm vô thức cảm thấy Nghiêm Hạo Tường đang triệt để tránh né mình .
Đến khi tốt nghiệp, vốn dĩ là hẹn nhau cùng đến Bắc Kinh học tập để hội ngộ cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-ky-ham-cung-nhau-di-het-thanh-xuan/3648779/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.