Tối đó , Đinh Trình Hâm mặc trên mình bộ đồ cậu cho là phù hợp nhất , tuy là có chút lạnh , nhưng mà không sao đẹp là được, hiếm có được mấy khi đi chơi cùng Mã Gia Kỳ chứ, tiết trời gần tết đúng là lạnh đến thấu xương người , Đinh Trình Hâm cảm thấy hơi hối hận rồi , đi kế bên Mã Gia Kỳ mà cậu cứ khúm núm , tay xoa xoa vào nhau để giữ ấm .
Mã Gia Kỳ đương nhiên phát hiện ra điều này, sớm đã đem cho Đinh Trình Hâm thêm một cái áo khoác, mà đương nhiên chiếc áo khoác đó là của Mã Gia Kỳ rồi. Hai người cao xêm xêm nhau, chẳng qua là phong cách ăn mặc của Mã Gia Kỳ có hơi tối giản và tương đối rộng hơn người, nên chiếc áo của Mã Gia Kỳ, Đinh Trình Hâm mặc vào cứ phải nói là rộng .
- Khoác vào đi, đừng để bị lạnh, vẫn còn lạnh thì cứ nói tôi .
Đinh Trình Hâm mặc áo vào , thích thú ôm lấy cái áo , cũng chính là ôm chính mình , lẩm bẩm .
- Nói với cậu thì có ích gì, cậu cũng đâu thể ôm tớ. (
Mã Gia Kỳ cười thầm, bạn nhỏ này đúng là có suy nghĩ thú vị thật, vốn định ban đầu nếu Đinh Trình Hâm còn lạnh, Mã Gia Kỳ sẽ lấy áo mình cho cậu mặc, nhưng giờ nghĩ lại, ý kiến của Đinh Trình Hâm cũng không tồi, Mã Gia Kỳ cũng không chịu thiệt chút nào .
- Cũng không phải là không được .
Mã Gia Kỳ nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-ky-ham-cung-nhau-di-het-thanh-xuan/3648739/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.