Sau khi Vương Nguyên ngủ rồi Vương Tuấn Khải cũng đặt cậu xuống giường ra ngoài giải quyết chuyện Serry và
Triệu Quán Anh. Bên ngoài Serry và Triệu Quán Anh vẫn còn chưa rời đi, vừa thấy Vương Tuấn Khải ra ngoài liền nhìn anh.
Vương Tuấn Khải cũng không vòng vo, mà nhìn hai người họ nói.
"Nam Cảnh anh sẽ xử lý, còn về việc tha thứ anh không thể. Serry, ngày đó em cứu Nguyên Nguyên một mạng bây giờ anh tha cho nó một mạng, nếu còn không an phận thì đừng trách anh."
"Anh Karry cảm ơn anh, nếu anh ta còn không an phận em sẽ chính tay giết anh ta." Serry nhìn anh nói.
"Được rồi về đi, nhớ kĩ qui định của Bang." Vương Tuấn Khải nhìn Serry nói.
Serry gật đầu, trước khi đi còn không quên đánh ngất Triệu Quán Anh rồi bịt mắt hắn lại. Triệu Quán Anh không phải người của Hắc Bang nên vẫn không thể để hắn ta biết được đường vào Hắc Bang.
Vương Tuấn Khải nhìn hai người họ rời đi rồi cũng quay lại vào bên trong phòng xử lý công việc, đứa nhỏ của anh tỉnh lại rồi anh có thể an tâm giải quyết công việc rồi.
Buổi trưa, tin tức Vương Nguyên đã tỉnh lại đến tai mọi người, mọi người cũng đều nháo nhào chạy đến chỗ của
Vương Tuấn Khải.
Lúc mấy người Mã Gia Kỳ đến nơi thì Vương Tuấn Khải đang đút cháo cho Vương Nguyên ăn.
"Cái kia, bảo bối em tỉnh lúc nào thế?" Vương Duệ nhìn Vương Nguyên hỏi.
"Lúc sáng." Vương Tuấn Khải vừa đút cháo cho cậu vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3679030/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.