Sau khi Ngao Tử Dật rời đi, sắc mặt của Vương Tuấn Khải liền thay đối. Anh giúp Vương Nguyên kéo chăn đắp lên người rồi dùng ánh mắt lạnh lẽo quay sang nhìn mấy người kia.
"Mã Gia Kỳ, Dịch Dương Thiên Tỉ hai đứa cũng to gan nhỉ dám lên kế hoạch qua mặt anh? Còn đưa họ vào đây làm phiền Nguyên Nguyên?" Vương Tuấn Khải nhìn Mã Gia Kỳ và Dịch Dương Thiên Tỉ lạnh lùng nói.
"Ây Lão Đại có gì chúng ta từ từ nói đừng làm em sợ." Dịch Dương Thiên Tỉ nhìn Vương Tuấn Khải né tránh.
"Nguyên Nguyên ngủ rồi, để anh xem lần này ai đến cứu hai đứa?" Vương Tuấn Khải nhếch môi cười nói.
Lúc nãy Vương Nguyên còn thức anh không thể xử chết Dịch Dương Thiên Tỉ và Mã Gia Kỳ nhưng bây giờ Vương
Nguyên ngủ rồi, có là thần tiên đến cũng không ngăn anh được.
"Này đừng đổ oan cho em, là anh dâu muốn gặp họ mà?" Mã Gia Kỳ nhìn Vương Tuấn Khải nói.
"Vậy à? Phong cậu nói tôi nghe xem chuyện là như thế nào? Cậu dám bao che cho hai đứa nó tôi lột da cậu."
Vương Tuấn Khải nhìn sang Vũ Phong nói.
"A...cái này...là là Gia Kỳ và Thiên Tỉ sắp xếp tôi không biết gì hết. Lúc nãy tôi có ý đuổi họ đi nhưng mà Cậu Chủ muốn nói chuyện với họ nên tôi không dám mạo phạm, Thiếu Gia tha mạng." Vũ Phong lắp bắp nói.
"Mã Gia Kỳ, Dịch Dương Thiên Tỉ hai đứa còn gì muốn nói không?" Vương Tuấn Khải nhướn mày nhìn hai người họ nói.
"Em chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3651352/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.