Hôm nay là lần thứ ba mà Vương Nguyên phát độc, vì đã rút kinh nghiệm từ những lần trước nên Vương Tuấn Khải sớm đã cho Lý Thiên Trạch tiêm thuốc vào người cậu trước 30 phút khi độc phát vậy thì cậu sẽ ít đau đớn hơn.
"Bảo bối cảm thấy thế nào? Có đau hay nhứt chỗ nào không?" Vương Tuấn Khải ôm Vương Nguyên ở trong lòng lo lắng hỏi.
"Không có nha, lần này em chỉ hơi nhứt mỏi lưng một chút thôi." Vương Nguyên cười nói.
"Nào, nằm xuống đi anh xoa bóp cho em một chút."
Vương Nguyên gật đầu, cậu nằm úp xuống để Vương Tuấn Khải giúp mình xoa bóp.
Kể từ ngày xác của Đinh Trình Hâm được gửi đến Wang Tộc thì người của An Gia lộng hành hơn rất nhiều. Còn có bên phía Vương Gia bây giờ luôn tìm cách thuyết phục Vương Tuấn Khải quay về Vương Gia nhưng đều bị anh khước từ. Không phải là anh không muốn về mà là anh phải có đủ toàn bộ thông tin và nắm chắt phần thắng trong tay thì anh mới quay về.
"Khải, anh hôm nay không đi làm sao?" Vương Nguyên nói.
"Không đi, sao vậy muốn đến Hắc Bang chơi à?" Vương Tuấn Khải vừa xoa bóp cho cậu vừa nói.
"Cũng không hẳn, à mà Vương Gia cho người mời anh về đó anh có về không?"
"Sẽ về nhưng không phải là bây giờ?" Vương Tuấn Khải nói.
"Làm sao vậy?"
"Có một số việc anh cần phải giải quyết trước, sau khi xong việc mới về Vương Gia thanh toán với họ một lần cho xong" Vương Tuấn Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3646153/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.