Sau khi Lý Thiên Trạch xử lý vết thương cho Mã Gia Kỳ xong thì cũng ngồi sang ghế sofa bên cạnh. Lúc này Vương Tuấn Khải mới lên tiếng.
"Chuyện lúc nãy ổn thỏa rồi chứ, không bị phát hiện?"
"Không bị phát hiện, anh xem em làm đến mức bản thân mình bị thương thành ra thế này thì còn có thể bị phát hiện sao?" Mã Gia Kỳ nói.
"Ừ, vậy thì tốt. Còn cái xác kia cho người gửi đến chỗ đó đi. Gửi tặng họ một lời nhắn nếu như còn không có thuốc giải Vương Lâm sẽ chết." Vương Tuấn
Khải nói.
Vương Lâm ngồi ở sofa nghe Vương Tuấn Khải nói thì nhíu mày lên tiếng.
"Vậy em kêu anh đến chỗ này là muốn giết anh?"
"Không, tôi muốn anh cùng tôi diễn một vỡ kịch." Vương Tuấn Khải lắc đầu
nói.
"Tuấn Khải em có ý gì?" Vương Lâm nhíu mày nói.
"Tôi có thể làm Đinh Trình Hâm đang ngồi ở đó thành một xác chết thì anh cũng vậy, chỉ cần anh diễn kịch cùng tôi là được." Vương Tuấn Khải nói.
"Nhưng ít nhất em cũng phải cho anh biết được lý do chứ? Vì chuyện gì em lại làm đến mức này?" Vương Lâm nói.
"Hiện tại tôi cũng chẳng biết phải giải thích với anh như thế nào. Nhưng anh cũng biết mà, thân thế của anh, bí mật của Vương Gia chúng ta chẳng biết được bao nhiêu cả." Vương Tuấn Khải nói.
"Vậy nên em muốn điều tra Vương Gia?" Vương Lâm nghiêm túc hỏi.
"Phải, chỉ cần anh diễn với tôi cho xong vỡ kịch này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3644159/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.