🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi Vương Duệ chạy đi Vương Tuấn Khải cũng nhìn sang hai người Vương Thành An và Kiều Lục Hi nói.



“Hai người về đi, hai người có ngồi ở đây cả ngày cũng không gặp được Nguyên Nguyên đâu.”



“Tuấn Khải, dì biết sai rồi con giúp dì lần này đi nếu không dì sẽ không về nhà được mất.” Kiều Lục Hi tỏ vẻ đáng thương nói.



Vương Tuấn Khải nhìn bà ta trong lòng cười chế nhạo, tưởng anh không biết là vì Vương Tần nói bà ta mới đến đây xin lỗi anh cầu xin anh và Vương Nguyên tha thứ sao? Và đương nhiên, nếu như anh không quay về Vương Gia thì bà ta cũng đừng hòng về được.



Lúc này ở bên ngoài vệ sĩ của Vương Tộc chạy vào nhìn Vương Tuấn Khải cung kính nói.



“Vương Thiếu Gia, Tiểu Thiếu Gia cho gọi ngài vào bên trong.”



“Đi đi, nói em ấy đợi tôi một chút đừng có làm loạn.” Vương Tuấn Khải phất tay nói, vệ sĩ cũng chạy đi.



Vương Thành An nhìn Vương Tuấn Khải một lượt, đứa trẻ này từ nhỏ đến lớn vẫn không bao giờ chịu thua thiệt, cũng chưa bao giờ cho ai mặt mũi.



“Tiểu Khải, con xem Tiểu Kiều cô ấy cũng biết lỗi rồi con tha lỗi cho cô ấy đi.” Vương Thành An hạ giọng nói.



“Cha, hai người về đi. Nguyên Nguyên em ấy không dễ bỏ qua cho người khác đâu. Đợi khi nào hai người cầu xin được em ấy tha thứ thì hãy tìm con.” Vương Tuấn Khải nói xong rồi cũng nhanh chóng điều khiển xe lăn rời đi.



Vương Thành An nhìn Vương

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3573583/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [Khải Nguyên] Bảo Bối Của Ông Trùm
Chương 39: Bé Cưng Sao Vậy?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.