Vương Nguyên ngồi nhìn mấy người Vương Tuấn Khải nói chuyện thì có chút chán nản. Cậu nói nhỏ với Vũ Phong.
“Phong, cậu nói với Khải tôi muốn đi dạo một chút.”
Vũ Phong gật đầu rồi cũng tiến đến nói nhỏ vào tai Vương Tuấn Khải.
“Thiếu Gia, Cậu Chủ muốn ra ngoài đi dạo.”
“Đi đi, nhớ bảo vệ em ấy.” Vương Tuấn Khải nói.
“Vâng.”
Sau khi được Vương Tuấn Khải đồng ý Vương Nguyên cũng nhanh chóng rời đi. Không khí của mấy buổi tiệc như thế này khiến cậu phát chán, còn ngồi trong đó nữa cậu sẽ mọc rễ đó.
Vương Nguyên ra vườn của hoa của Dịch Gia, cậu đến chiếc xích đu quen thuộc kia ngồi xuống đung đưa qua lại, vẫn là không khí ở đây thư thả hơn nhiều.
Vương Nguyên ngồi được một lúc thì nhìn thấy Vương Lâm từ phía xa đang đi đến chỗ mình. Cậu nhìn Vương Lâm khó hiểu mà dừng xích đu lại.
Vương Lâm đứng trước mặt cậu nhìn cậu rồi cũng lên tiếng.
“Vương Nhị Thiếu Gia.”
“Vương Tổng, anh là có việc gì sao?” Vương Nguyên nhìn Vương Lâm lạnh nhạt hỏi.
“Không phải giờ này cậu nên ở bên trong sao?” Vương Lâm cười nói.
“Chẳng phải anh cũng vậy sao? Vương Tổng chúng ta mỗi người một khoảng trời riêng thiết nghĩ anh đừng nên quấy rầy tôi mới phải chứ?” Vương Nguyên tựa đầu vào dây của xích đu nghiêng người lạnh nhạt nhìn Vương Lâm nói.
“Vương Nhị Thiếu Gia, cậu ở bên cạnh em trai tôi nên có thành kiến với tôi, tôi biết. Nhưng mà tôi chưa bao giờ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3573568/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.