Vong Phi theo lời Vương Tuấn Khải quay lại Trung Tâm Thương Mại của Tống Thị xử lý nhân viên phục vụ vừa rồi. Nhưng Vong Phi vừa đến liền bị một thiếu niên chặn đường. Người ngày cao gầy, ngũ quan sắc sảo, da trắng, thanh tú vô cùng.
"Vong Phi, cậu đến chỗ tôi có phải xử lý vụ việc vừa rồi?" Thiếu niên kia nói.
"Tống Thiếu, ngài cũng biết rồi thì đừng làm khó tôi."
"Tôi biết, nhưng người vừa nãy cùng lắm chỉ có thể đuổi việc thôi. Hơn nữa, tôi cũng sẽ bồi thường cho người bị thương lúc nãy tiền thuốc có được không?" Tống Văn Gia nói.
"Tống Thiếu, cậu gọi điện trực tiếp nói với Thiếu Gia đi. Chuyện này tôi không dám tự quyết định."
Tống Văn Gia nghe hai chữ Thiếu Gia mà Vong Phi nói ra thì khẽ nhíu mày, người lúc nãy rốt cuộc là ai mà được Vương Tuấn Khải che chở như vậy?
"Tôi sẽ gọi cho anh ấy cậu đợi một chút."
Vong Phi gật đầu, Tống Văn Gia cũng lấy điện thoại ra gọi đến số của Vương Tuấn Khải, rất nhanh đã nghe thấy tiếng nói của anh từ trong điện thoại phát ra.
[Chuyện gì?]
"Anh Tuấn Khải, chuyện lúc nãy của Vong Phi chúng ta không làm lớn có được không? Bên em sẽ đứng ra bồi thường tiền cho người bị thương kia."
[Lý do?]
"Anh ta không phải cố ý đâu chỉ là bất cẩn, hơn nữa cả gia đình anh ta đều rất nghèo khổ nếu như anh ta bị giải quyết thì con của anh ta và vợ của anh ta sẽ chết mất."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3573549/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.