Còn một số chi tiết về giáo phái Hai mươi bốn, về phóng điện, Diệp Mạn Lâm không nói. Điều này không thể giải thích rõ ràng ngay lập tức, hơn nữa cũng không dễ giải thích, Diệp Mạn Lâm không định tuyên truyền “năng lực” của mình ra ngoài. Thực ra làm nữ cảnh trưởng đã có nhiều người xem cô như quái vật, còn nếu là nữ cảnh trưởng phóng điện, chắc chắn sẽ khiến cô hoàn toàn trở thành quái vật trong mắt mọi người.
Thẩm Tề Đồng sau đó nghe nói về sự việc, vô cùng kinh ngạc, muốn cùng Diệp Mạn Lâm thẩm vấn Lương Định Tư, nhưng bị Diệp Mạn Lâm từ chối, cô kiên quyết muốn thẩm vấn một mình.
Thẩm Tề Đồng cảm thấy Diệp Mạn Lâm có thể vì sự phản bội của Lương Định Tư mà thất vọng tột độ, quá mức đau lòng, nên cũng không ép buộc, tùy theo ý cô.
Chiều sáu giờ, Lương Định Tư tỉnh dậy. Diệp Mạn Lâm vào buồng giam trước, nhờ người chuyển lời cho Lục Quân Lễ.
Sau khi Lương Định Tư tỉnh lại, phát hiện mình bị trói chặt trên ghế tra tấn, tứ chi không thể cử động. Lương Định Tư cố gắng vùng vẫy, phát hiện dây trói không có sơ hở, liền từ bỏ.
Thấy Diệp Mạn Lâm bước vào, cậu ta cười một tiếng, có loại thản nhiên như thể “cuối cùng cảnh tượng trước mắt đã xảy ra.”
“Cô muốn hỏi gì cũng vô ích, tôi sẽ không nói.” Lương Định Tư trừng mắt nhìn Diệp Mạn Lâm, mắt đỏ ngầu.
“Có vẻ như cậu nhầm lẫn, đáng lẽ tôi mới là người dùng ánh mắt này nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dan-quoc-tat-ca-phan-dien-deu-so-co-khoc/3698889/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.