Không lâu sau, Lục Quân Lễ đã ngồi trên xe ô tô đến đây.
Anh mặc một bộ pajamas lụa màu xanh đậm tới.
Dù pajamas có kiểu dáng rộng rãi, nhưng chất liệu lụa khá ôm sát, khi đi lại sẽ mơ hồ phác họa ra đường nét cơ thể, bờ vai rộng, n.g.ự.c dày, eo hẹp mạnh mẽ...
Diệp Mạn Lâm rũ mắt, ngửi thấy mùi hương nhẹ nhàng từ cơ thể Lục Quân Lễ, rồi mới ngẩng mắt lên.
“Cô thế nào?” Lục Quân Lễ gật đầu, từ trên nhìn xuống đánh giá vẻ mặt của Diệp Mạn Lâm.
Lục Quân Lễ xác nhận Diệp Mạn Lâm không sao, sau khi hỏi cấp dưới về tình hình đã xảy ra, đã mắng họ vô dụng, lại còn b.ắ.n c.h.ế.t người.
Sau đó, cảnh sát cũng đến.
Tề Phong dẫn người phong tỏa hiện trường, sau khi ghi lời khai của cấp dưới của Lục Quân Lễ xong, rồi thông báo cho Diệp Mạn Lâm, vợ chồng chị Lưu và Vương Đại Sơn chỉ bị hoảng sợ quá độ, không có vấn đề gì lớn.
“Người đàn ông này hôm qua mặc một bộ vest trắng, đeo kính trông rất lịch sự, giả mạo là cấp dưới của bác sĩ Lục. Vợ chồng chị Lưu và Vương Đại Sơn đã tin tưởng, mời anh ta vào nhà, kết quả là bị trói lại. Anh ta đã dùng tính mạng của Vương Đại Sơn để uy h.i.ế.p chị Lưu, buộc Chị Lưu làm bánh hạt dẻ có pha trộn thuốc cho lão đại ăn. Còn về việc trong bánh thực sự có gì thì vẫn chưa rõ, vẫn phải làm phiền bác sĩ Lục giúp điều tra.”
Tề Phong liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dan-quoc-tat-ca-phan-dien-deu-so-co-khoc/3688164/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.