Lục Quân Lễ nói cho Diệp Mạn Lâm biết, những thông tin trước mắt mà cấp dưới của anh đã điều tra được về Lý Thu Mai.
“Cô ta sống một mình, ngoài việc khá thân thiết với các y tá trong bệnh viện, ít giao du với người khác, cũng không mời ai về nhà. Nhà rất sạch sẽ gọn gàng, có một chai cồn i-ốt để trên bàn, cùng với giấy viết và bút bi để cạnh nhau, dưới bàn có một cái chậu đồng nhỏ, còn sót lại giấy tàn. Dưới gối còn có một khẩu sún Browning, rất nhỏ gọn.”
Sống độc thân, mang súng, cồn i-ốt có thể dùng để truyền tin bí mật, quả thật thân phận của Lý Thu Mai không đơn giản.
“Tại sao cô ta lại phải ra tay với tôi ở một nơi đông người như bệnh viện? Chúng tôi là bạn bè, sẽ có lúc riêng tư, cô ta có thể đợi đến lúc đó hạ thuốc g.i.ế.c tôi, tiện lợi và kín đáo, có thể tránh được rủi ro bị phát hiện.”
“Có thể có lý do cần phải g.i.ế.c cô ngay bây giờ, đúng lúc gặp được cơ hội này. Dù sao cô đang hôn mê, không thể kháng cự.” Lục Quân Lễ phân tích.
Diệp Mạn Lâm cảm thấy Lục Quân Lễ nói rất có lý, có lẽ Lý Thu Mai mới nghĩ đến việc g.i.ế.c cô trong thời gian gần đây. Nghĩ lại lần cuối cùng gặp nhau là ở quán cà phê, là để tổ chức sinh nhật cho Lý Thu Mai, Diệp Mạn Lâm còn tặng cô ta một chiếc vòng cổ vàng làm quà, Lý Thu Mai lúc đó rất vui. Từ đó về sau, Diệp Mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dan-quoc-tat-ca-phan-dien-deu-so-co-khoc/3688150/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.