🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mọi người nghe tin đều sợ mất mật, sợ bị nhắc tới quan hệ của nhà họ Liêu, ngay cả cửa hàng trên phố cũng không mở.



Nếu bị bắt vào tù thì chính là c.h.ế.t — Xuân Hồng dù không hiểu biết nhiều, nhưng cũng biết điều này. Phải nhanh chóng rời khỏi Thiên Tân, nhưng trong thiên hạ này, còn có thể đi đâu?



Trong sự tưởng tượng nghèo nàn của cô ấy, bản đồ Cửu Châu như một mớ hỗn độn, Mạc Hà ở đâu cũng không biết. Mà lần duy nhất rời khỏi Thiên Tân, cũng là đi theo Nhị gia.



Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cô ấy đã có đích đến.



Vì Thiên Tân không thể ở lại, thì quay lại Thượng Hải cũng được.



Trước khi rời khỏi Lưu phủ, Xuân Hồng mang trên người vài món trang sức lặt vặt. Cô ấy bán đôi bông tai bạc để đổi lấy ít tiền cho hành trình. Dọc đường đi xuống phía nam, làm việc ngắn hạn tạm bợ, thỉnh thoảng lại cầm cố vài món đồ trang sức.



Sau hai tháng vất vả, cuối cùng cũng đến được Thượng Hải. Đúng lúc cô ấy định cầm cố chiếc vòng ngọc cuối cùng, thì gặp được Khương Tố Oánh ở đây.



Đây không phải là trùng hợp sao.



“Cô Khương, thật không ngờ lại gặp lại được cô.” Trong mắt Xuân Hồng chứa đầy nước, suýt nữa thì khóc thành tiếng.



Câu chuyện dài dằng dặc đến đây đã kết thúc.



Khương Tố Oánh im lặng một lúc lâu, nhẹ nhàng nói: “Cô có thể sống sót là tốt rồi, tôi thấy trên báo nói…”



Xuân Hồng nghe vậy, vội vàng lau nước

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dan-quoc-phong-cot/3727130/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.