🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khương Tố Oánh không lĩnh ngộ được ý nghĩa tình yêu của anh, chỉ cảm thấy bạn học cũ rất có nghĩa khí.



Cô uống cạn cốc nước trái cây, đẩy cốc về phía trước: “Không phải vấn đề giúp hay không giúp.”



Là không thể kéo người khác xuống nước.



Trương Hoài Cẩn không hiểu, thấy vậy còn tưởng cô không tin mình. Vì vậy lập tức giơ tay, biểu thị lòng trung thành: “Xuống biển lửa anh cũng sẵn lòng.”



Đầu ngón tay chạm vào cổ tay Khương Tố Oánh, như bị bỏng, lập tức rụt về.



Cảm giác ngứa ngáy này khiến Khương Tố Oánh nhíu mày, lộ ra một nụ cười m.ô.n.g lung. Bạn học cũ không hiểu rõ nguyên do, đẩy kính lên, cũng không biết làm sao mà ngây ngốc cười theo.



Trương Hoài Cẩn thật sự là người tốt, một chàng trai ấm áp và trẻ con.



Khương Tố Oánh nghĩ vậy, vô thức quay mặt đi.



Quán cà phê sáng sủa, cảnh vật bên ngoài rất rõ ràng. Một lão nô mặc áo vải xám đang lén lút nhìn quanh bên đường, thấy cô nhìn tới, vội vàng quay người đi.



***



Trương Hoài Cẩn tuy không thể giúp được gì lớn, nhưng anh có ô tô, có thể chở Khương Tố Oánh một đoạn. Đến trước ngôi nhà kiểu tây nhỏ, anh lại nảy ra ý định mới, nhất định phải đến nhà thăm viếng.







“Hiếm khi đến một lần, muốn vào chào hỏi các bậc trưởng bối.” Trương Hoài Cẩn nói với vẻ hơi ngại ngùng, nắm chặt cổ tay áo của mình, dáng vẻ như cô gái mới lớn bước lên kiệu họa.



Nắng cuối

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dan-quoc-phong-cot/3727036/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.