Cô cũng không dám ở lại lâu, nhanh chóng quay về phòng.
Cô vừa gói lại những chiếc bánh hoa tươi còn lại, ở cửa liền có một cái đầu tóc xoăn nhỏ ló ra, búp bê Thẩm Tiểu Nhã, tay cầm một cây s.ú.n.g gỗ, xuất hiện ở cửa phòng.
Cô bé ngửi ngửi mũi: “Mùi gì mà thơm thế?”
Hồ Mạn Mạn ngẩn ra, mũi của cô chủ nhỏ này cũng nhạy quá, cô đã gói lại rồi mà vẫn ngửi thấy mùi thơm sao?
Cô còn chưa kịp phản ứng, Thẩm Tiểu Nhã đã chớp đôi mắt đen nhánh: “Này, cô lại làm s.ú.n.g khoai tây chiên như lần trước phải không?”
“Cho tôi thử một miếng.”
Cô bé ngược lại thật thân mật.
Nhưng lần này, Hồ Mạn Mạn không đồng ý.
“Không phải.”
Thẩm Tiểu Nhã tò mò: “Vậy đó là cái gì, cũng thơm lắm.”
Tổng cộng chỉ làm vài cái, một nửa đã gửi cho má Trương, còn lại bốn cái, cô còn phải để dành ăn với Tiểu Hoa.
Cô ngồi xuống: “Đây là bánh chị tự làm, nhưng mà không đủ, không thể mời em ăn được.”
Thẩm Tiểu Nhã: “Tôi muốn ăn.”
Thẩm Tiểu Nhã: “Tôi chỉ muốn ăn.”
Hồ Mạn Mạn tiếp tục: “Vậy lần sau chị lại mời em ăn.”
Thẩm Tiểu Nhã khóc oà lên: “Tôi đói, tôi đói.”
Cô vốn định đưa một cái cho cô bé, nhưng Thẩm Tiểu Nhã khóc như vậy, khiến người ta cảm thấy cô đang bắt nạt cô bé, giờ lại lấy đồ ăn bịt miệng trẻ con.
Trước đây sẵn lòng làm khoai tây chiên cho Thẩm Tiểu Nhã, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dan-quoc-nu-phu-em-that-quyen-ru/3704372/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.