Sau khi giải quyết xong mọi chuyện, hắn được đưa vào phòng phẫu thuật để lấy viên đạn ở vai ra, cậu ngồi trên ghế chờ ngoài hành lang
Cảm giác hồi hộp, bất an, lo sợ bồn chồn không yên là cảm giác lúc này trong lòng cậu, dáng vẻ ngồi bên ngoài phòng phẫu thuật đợi người mình yêu hiện tại của cậu, rất giống với dáng vẻ lúc hắn đợi cậu ở trước phòng cấp cứu
Từng giây từng phút trôi qua như chậm lại khi cậu ngồi đợi trước phòng phẫu thuật, cậu lúc này mới nhận ra trong thời gian qua hắn thật sự đã thay đổi rất nhiều, hắn luôn vì cậu mà làm những điều nhỏ nhặt nhất, vì cậu mà thay đổi mọi thứ thậm chí còn hạ thấp cái tôi của bản thân xuống khi ở trước mặt cậu, luôn ôn nhu và và kiên nhẫn với cậu khi cậu đang trong tình trạng tinh thần bất ổn
Cánh cửa phòng phẫu thuật được mở ra, cậu nhìn thấy bác sĩ liền đi đến "anh ấy thế nào"
"Phẫu thuật rất thành công, hiện tại người nhà bệnh nhân có thể vào trong gặp bệnh viện" người bác sĩ nói rồi liền rời đi
Cậu bước vào phòng đi đến bên giường ngồi xuống
Hắn nhìn thấy cậu khẽ cười nhạt nói "tôi không nói dối em đúng không? tôi thật sự sẽ không chết"
Cậu đột ngột ôm chầm lấy hắn nức nở nói "nếu anh chết...tôi sẽ hận anh...và sẽ không bao giờ tha thứ cho anh"
cậu lúc này trong lòng mới cảm thấy nhẹ nhõm, khi nhìn thấy hắn vẫn bình an vô sự, thật may vì bi kịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-troi-buoc/3617598/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.