Cậu không biết bản thân đã hôn mê bao lâu, cậu chỉ biết là khi tỉnh dậy một mùi thuốc sát trùng thoang thoảng bay vào mũi cậu, cổ tay chợt nhói lên, cậu nhìn xuống cổ tay đã được xử lí và băng bó rất kỹ lưỡng
Cậu chợt nghe tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến, đang ngày càng đến gần bỗng dừng lại.
*cạch*
Hắn mở cửa bước vào phòng bệnh, hắn vừa bước vào đã nhìn thấy cậu đang ngôi trên giường
Hắn đi đến bên giường ngồi xuống ghế bên cạnh, bỗng nghe một giọng nói yếu ớt của cậu vang lên
"Anh cứu tôi làm gì?"
Hắn sững người trước câu hỏi của cậu
Cậu nhìn hắn kích động nói "tại sao anh lại cứu tôi, sao anh không để tôi chết đi, tại sao?" cậu càng nói càng mất tỉnh táo cảm xúc không ổn định cứ thế tuông ra
"Tôi sẽ không để em chết"
cậu đột ngột cười phá lên, nụ cười mang theo sự bi thương và châm biếm "ha phải rồi anh làm sao có thể để tôi chết dễ dàng như thế được, nếu tôi chết rồi có phải anh sẽ mất đi một tình...à không, phải là một món đồ chơi mới đúng, tôi phải làm gì thì anh mới chịu buông tha cho tôi"
Từng lời cậu nói ra đều chạm vào trái tim hắn, hóa ra yêu một người lại đau khổ đến vậy, và đau khổ hơn là khi nhìn thấy người mình yêu tự tử trước mặt mà bản thân không thể ngăn được, cảm giác bất lực đó thật sự rất thống khổ
"Lam Dung Ly tôi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-troi-buoc/3586822/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.