"Dương Dương em không sao thật chứ? hay chúng ta đến bệnh viện kiểm tra nhé" Lãnh Dực vỗ vỗ lưng Lạc Dương nói
Lạc Dương đưa tay lên lau miệng lắc đầu "em không sao chắc là do dạo này hay căng thẳng, mệt mỏi và ngủ không ngon nên mới buồn nôn khó chịu trong người"
"Anh thấy em dạo này không khỏe lắm, vẫn là nên đến bệnh viện kiểm tra" Lãnh Dực nhìn gương mặt xanh xao mệt mỏi của Lạc Dương trong đau xót
Lạc Dương đưa tay lên chạm nhẹ vào mặt Lãnh Dực "em thật sự không sao, qua vài hôm sẽ bình thường lại thôi"
Lạc Dương thật sự không muốn đến bệnh viện, vì mùi thuốc sát trùng và không khí bên trong bệnh viện, làm Lạc Dương ngột ngạt rất khó chịu
Lãnh Dực đột ngột hôn xuống môi Lạc Dương sau đó bế Lạc Dương lên bước ra khỏi nhà vệ sinh, từng bước đi đến bên giường để Lạc Dương nằm xuống giường
"Anh gọi bác sĩ đến khám cho em" nói rồi Lãnh Dực bước ra khỏi phòng, dưới sự ngơ ngác của Lạc Dương
Lạc Dương vốn nghĩ rằng Lãnh Dực là muốn làm chuyện kia, nhưng thật không ngờ Lãnh Dực chỉ muốn hôn chứ không hề làm chuyện kia, nghĩ đến đây má Lạc Dương bỗng đỏ ửng lên cảm thấy có chút xấu hổ
Ngày tang lễ của Thụy Vũ cũng được diễn ra nhanh chóng, cậu mai táng Thụy Vũ ở một nơi không khí rất trong lành và yên tĩnh
Ngày chôn cất Thụy Vũ cũng là một ngày mưa, bầu trời cũng âm u rất buồn giống như đang thương xót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-troi-buoc/3586820/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.