“cạch”
hắn mở cửa bước vào nhà, căn nhà hiện tại được bao phủ bởi màn đêm tối đen, hắn đi đến mở đèn lên căn nhà bỗng sáng bừng lên
“Tư Niệm” hắn vô thức gọi tên cậu, đã một tháng rồi hắn không có về đây và cũng không có gặp mặt hay gọi điện thoại liên lạc với cậu
hắn ngồi xuống ghế chợt cảm thấy không khí của căn nhà rất lạnh lẽo, cứ như đã rất lâu rồi chưa có ai đến đây vậy, hắn chợt nhìn thấy mảnh giấy cùng chìa khóa và tấm thẻ tín dụng trên bàn
hắn cầm mảnh giấy lên đọc sắc mặt càng trầm xuống, hắn lấy điện thoại ra “cậu đi điều tra Hàn Tư Niệm hiện đang ở đâu” hắn chỉ nói vỏn vẹn một câu sau đó tắt điện thoại đi. ngôn tình ngược
hắn nhìn mảnh giấy trong tay mà trong lòng khó chịu, hắn thật sự chưa thể chấp nhận chuyện cậu đã rời đi, hắn chỉ nghĩ cậu giận dỗi nên mới cãi nhau với hắn, nên hắn mới để cậu một mình đến khi hết giận dỗi rồi mới quay về gặp cậu nhưng không ngờ là cậu đã bỏ đi
…Hàn Gia…
“mấy người muốn kết hôn với ai thì tùy các người, tôi từ đây về sau với các người không còn quan hệ gì nữa, sau này đừng gọi điện thoại hay tìm tôi nữa” cậu nói hết những gì cần nói liền quay người rời đi
“các ngươi ngăn nó lại đừng để nó ra khỏi đây”. sau lời nói của ba cậu những người làm đi đến chặn cửa lại không cho cậu rời đi
cậu mím môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-troi-buoc/3585487/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.