ngày hôm sau
cậu ngồi dậy mơ màng bước xuống giường, đi vào phòng vệ sinh cá nhân, một lúc sau cậu bước ra đi đến bên giường “Dung Ly quần áo của em anh đã gọi người mang đến chưa?”
hắn lười mở mắt nắm lấy tay cậu kéo xuống giường ôm lấy “sẽ có người mang đến ngay”
“Dung Ly”
“hũm?”
“nếu em nói Thiệu Hoa cậu ta là người đưa em đến đây anh có tin không?”. cậu ở trong lòng hắn dè dặt hỏi
“Thiệu Hoa? không thể nào” hắn và cậu ta từ nhỏ đã là bạn của nhau cùng nhau lớn lên, cậu ta biết rõ đây là nơi như thế nào nên tuyệt đối sẽ không dẫn cậu đến đây, hơn nữa hắn cũng biết tính tình của cậu ta ra sao, dù cậu ta có chút tâm tư kia với hắn nhưng sẽ không đến mức đi hại người khác
“anh tin tưởng cậu ta như vậy sao?”
“cũng không hẳn, nhưng tính tình của cậu ta anh rất rõ sẽ không hãm hại người khác”. Hãy tìm đọc tra𝘯g chí𝘯h ở || 𝑻𝖱 Ù𝑴𝑻𝖱𝑈YỆN﹒V𝘯 ||
cậu nghe hắn nói vậy thì chỉ im lặng trong lòng không vui, đứng dậy đi đến mở cửa nhận quần áo mà người ở ngoài cửa vừa gõ cửa phòng mang đến
hắn ngồi dậy nhìn cậu đang mặc quần áo đột nhiên lên tiếng “anh gọi người lái xe đưa em đi”
“không cần em tự mình đi được” cậu vừa mang tất chân vừa nói
sao tự nhiên lại giận dỗi rồi? không phải lúc nãy vẫn còn vui vẻ sao? hắn khó hiểu nhìn cậu “em cầm lấy” hắn lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-troi-buoc/3585481/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.