Tô An: "An An sợ An An làm phiền hai người ạ."
Tô Hinh liếc nhìn Cố Thượng Phong thẩm mừng trong lòng. Chẳng phải cứu tinh của cậu ta đây sao? Cậu ta vội đẩy người Cố Thượng Phong ra, lòng thầm vui sướng nhưng vẫn phải ra vẻ ngại ngùng nói với Tô An. Còn Cố Thượng Phong bị đẩy ra cũng thuận thế mà buông lỏng tay đang ôm lấy eo Tô Hinh.
Tô Hinh: "Aiya~ Anh An nói vậy là sao chứ. Chúng em chỉ là đang nói chuyện phiếm thôi. Anh đừng nghĩ xấu cho em."
Tô Hinh: *Đồ ngốc này cũng có lúc hữu dụng đấy chứ. Tên họ Cố kia ôm lấy eo mình thật bẩn chết đi được."
Tô An: "Nhưng...An An vào lúc mọi người đang nói chuyện thì sẽ bất lịch sự lắm ạ. An An ra ngoài vườn chơi thôi..."
Tô Hinh: *Anh đi rồi thì tôi lại phải giả vờ à? Xin anh đấy! Tôi thích tiền của anh ta chứ không phải anh ta!* Tô Hình thầm mắng rủa.
Cố Thượng Phong nghe câu trả lời của Tô An trong lòng chợt khó chịu. Là hắn kích thích vẫn chưa đủ? Nếu cậu cứ ngoan ngõan như thế thì hắn không thể tống cổ cậu ra khỏi Cố Gia được. Hắn bày ra vẻ mặt cau có, lớn tiếng mà quát tháo.
Cố Thượng Phong: "Biết phiền rồi sao còn không mau cút đi? Còn ở đây ăn vạ làm là muốn tôi thương hại cậu
sao?"
Tô An: "An An không có! An An chỉ là...vô tình đi xuống đây thôi. An An không tính làm phiền anh Thượng Phong và Tô Hinh đâu..."
Cố Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-phuc-cua-ke-ngoc/3675244/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.