Tô An ngồi trên sofa đung đưa chân. Ngồi yên một chỗ khiến cậu cảm thấy rất buồn chán. Cậu muốn đi vòng vòng khám phá công ty nhưng anh chồng của cậu lại không cho.
Tô An nằm xuống sofa và nhìn lên chiếc điện thoại đang bật bộ phim hoạt hình ưa thích của cậu. Đó là điện thoại của Cố Thượng Lâm, hắn để mật khẩu nhận diện gương mặt là Tô An. Vì thế cậu có thể bật nó dễ dàng mà không cần nhập mật khẩu lằng nhằng.
Tô An buồn chán lăn qua lăn lại trên sofa. Đoạn cậu còn sắp ngã hẳn xuống ghế. Cậu không tài nào tập trung nổi vào bộ phim hoạt hình kia. Ngay bây giờ cậu cảm thấy rất khó chịu, Tô An muốn đi khám phá xung quanh nơi làm việc của Cố Thượng Lâm.
Cố Thượng Lâm thì vẫn mãi mê nhìn vào máy tính trên bàn làm việc. Vẻ như làm việc rất hăng say không để ý đến người kia.
Cố Thượng Lâm: "Đừng lăn nưa, té bây giờ."
Tô An: "An An muốn đi ra ngoài chơi."
Cố Thượng Lâm: "Không được, em đi một mình rất nguy hiểm, sẽ bị lạc."
Tô An: "Sẽ không đâu mà, An An hứa sẽ chỉ đi chơi gần đây thôi, An An sẽ không đi lạc đâu mà."
Cố Thượng Lâm: *Em nghĩ anh sẽ tin một bé ngốc như em sao?*
Tô An: "Đi mà~ Thượng Lâm...chồng ơi..."
Cố Thượng Lâm: "Bây giờ còn biết làm nũng."
Cố Thượng Lâm day day mi tâm. Hắn cảm thấy rất bất lực. Hắn không muốn để cậu ra ngoài, không muốn cho bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-phuc-cua-ke-ngoc/3672099/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.