Hạnh phúc thường thật ngắn ngủi. Mới đó đã đến ngày rước dâu. Nhà họ Cố cũng thật biết cách chiêu đãi, sính lễ rất nhiều tiền vàng, cổ phiếu không quá nhiều nhưng cũng đủ để Tô Gia vực dậy. Lúc rước dâu còn có rất nhiều những chiếc xe ô tô chở đến. Tô An ngồi trên chiếc xe lần đầu được ngồi trên đời. Cậu tò mò với những phong cảnh ngoài kính xe ô tô. Thật đẹp, thật lộng lẫy và xa hoa biết bao.
Cậu đã ngồi rất lâu trên xe. Cũng vì thế mà cậu đã ngủ quên lúc nào không hay. Kể ra lễ cưới cũng rất đơn giản, không có mấy người đến cũng không có chú rể...Kết thúc buổi lễ cậu được quản gia dẫn về phòng tân hôn. Cũng không biết chờ bao lâu nhưng khi mở mắt ra sắc trời đã tối.
Tô An: "Còn phải đợi nữa sao? Chán quá đi..." Đung đưa chân trên giường.
Bỗng một tiếng đẩy mạnh mẽ mở tung cánh cửa gỗ. Tô An lúc này đã triệt để sợ hãi. Người đàn ông này là ai? Sao anh ta lại ở đây? Nhưng hình như...anh ta là Alpha!
Tô An: "A-anh là Alpha sao? Đứng yên đó, đừng lại đây." Cậu ngồi co ro một góc run rẩy.
Một thân hình vạm vỡ xuất hiện. Gương mặt của anh ta cũng thật đẹp. Để diễn tả thì phải nói rằng anh ta như bạch mã hoàng tử đến cứu công chúa thoát khỏi con rồng hung ác mà cậu hay đọc lén trong truyện cổ tích.
Nhưng đây chẳng phải là đóa bạch liên hoa đẹp đẽ mà là đóa hắc liên hoa không phải ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-phuc-cua-ke-ngoc/3652273/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.