🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Anh Chu, anh giỏi thật đó, điều kiện bên kia đưa ra khó như vậy mà anh vẫn có thể thuyết phục được họ giảm giá được"-Đoàn Hiểu Trình như một cái đuôi nhỏ luôn lẽo đẽo đi theo sau Chu Hải Thành, vô cùng ngưỡng mộ đối với phong cách làm việc của hắn.

Chu Hải Thành xem sơ qua hợp đồng, đầu cũng không thèm ngẩng lên nhìn Đoàn Hiểu Trình.

"Còn đang trong giờ làm, cậu xưng hô cho đúng mực một chút"

Bị Chu Hải Thành nhắc nhở như vậy, nụ cười của Đoàn Hiểu Trình thoáng cứng đờ nhưng rất nhanh đã trở nên bình thường, rất có thái độ nhận sai mà sửa lại cách xưng hô của mình.

"Vâng, giám đốc Chu, em gửi anh bản báo cáo của cuộc họp ngày hôm qua, nếu không còn gì thì em xin phép"

Một phần quen với cách xưng hô thời cấp ba, một phần cũng là do cậu vui vẻ đến mức phát ngôn thiếu suy nghĩ nên mới bị Chu Hải Thành khiển trách như vậy, Đoàn Hiểu Trình thầm nhắc nhở bản thân nhất định không để chuyện này tái phạm nữa.

"Cậu pha cà phê cho tôi sao?"-Bây giờ Chu Hải Thành mới để ý đến ly cà phê được đặt cách đó không xa, thấy còn khói bốc lên như vậy thì hiển nhiên mới vừa pha cách đây không lâu rồi.

"Vâng, em để ý anh hay mua cà phê bên ngoài uống quá, như vậy thì cũng tốn một khoảng tiền không nhỏ, nên hôm nay em pha cho anh, không biết có hợp khẩu vị với anh không?"-Đoàn Hiểu Trình nhìn Chu Hải Thành với ánh mắt mong chờ.

Nhưng ngược lại với sự mong chờ của Đoàn Hiểu Trình, Chu Hải Thành xác nhận ly cà phê này là do cậu nhóc pha thì không nhìn nữa.

"Lần sau không cần tốn công như vậy đâu, cậu chỉ cần làm tốt phần việc tôi giao là được"

Dù đã suy nghĩ được trước kết quả nhưng Đoàn Hiểu Trình vẫn khá thất vọng, đúng là ngoài anh Lộ thì anh Chu chẳng cho ai một sắc mặt tốt cả.



Như nhớ ra gì đó, Chu Hải Thành vội gọi Đoàn Hiểu Trình định rời đi quay lại.

"Khoan đã!"

"Vâng? Anh còn gì muốn giao phó cho em ạ?"

"Cũng... không có gì quan trọng đâu, anh chỉ muốn hỏi là lúc Lộ Tường Nguyên tốt nghiệp rồi, em sống ở trường như thế nào?"

Đoàn Hiểu Trình khá bất ngờ với câu hỏi của Chu Hải Thành, trong giờ làm anh ấy chẳng bao giờ nói đến những chuyện không liên quan cả.

"Em vẫn có được bằng cấp ba thì anh cũng biết em sống khá ổn ở trường rồi, cũng nhờ anh Lộ trước khi tốt nghiệp đã nhờ thầy cô chú ý đến em nên việc học của em khá thuận lợi"

"Vậy sau khi tốt nghiệp Lộ Tường Nguyên không đến gặp em lần nào sao?"

Đoàn Hiểu Trình rất thành thật lắc đầu.

"Không ạ, sau khi tốt nghiệp vài ngày thì em mới biết được tin anh ấy đã ra nước ngoài rồi"

Chu Hải Thành nghe được thông tin mình mong muốn thì cũng không giữ Đoàn Hiểu Trình lại nữa. Những thứ này hắn hoàn toàn có thể tra ra được nhưng có người ở bên cạnh thì cần gì tốn công điều tra, hơn nữa hắn cũng biết Đoàn Hiểu Trình không có gan dựng chuyện.



Sở dĩ hắn hỏi như vậy vì muốn biết là ngoài hắn ra thì có ai là 'ngoại lệ mà Lộ Tường Nguyên giúp đỡ hay không.

Dù sao hoàn cảnh của Chu Hải Thành với Đoàn Hiểu Trình cũng khá giống nhau, không những vậy mà Đoàn Hiểu Trình so với hắn còn thảm hơn nứa, ai biết được tên họ Lộ nào đó có nổi lòng thương người mà đem về cưu mang hay không?

Kết quả điều tra ngắn như vậy, Chu Hải Thành rất hài lòng.

"Này, Lộ Tường Nguyên, cậu cứ làm việc chung với mấy ông già như vậy thì cậu cũng sắp già theo rồi đó, hôm nay chúng ta nhậu một bữa đi"

Lộ Tường Nguyên chau mày, xoa xoa thái dương, đáng lẽ không nên để Trầm Minh vào đây, từ khi bước vào phòng đến giờ miệng của Trầm Minh như được lắp động cơ vậy, hoạt động hết công suất khiến cậu chẳng thể nào tập trung nối.

"Điện thoại tớ này, cầm lấy mà theo dõi biến động chứng khoán đi"-Lộ Tường Nguyên đưa cho Trầm Minh một cái điện thoại, mắt vẫn dán vào đống hồ sơ trên bàn trông không khác gì các bậc phụ huynh đưa cho con mình điện thoại giải trí để tụi nhỏ khỏi quấy phá

Trầm Minh:".. Cậu xem tớ là con nít à?"

"Để khi khác đi, hôm nay tớ có lịch hẹn trước rồi, dự án lần trước tớ mất đi vốn đầu tư ngon nên phải đi tìm núi vàng khác đây, tối nay mà đàm phán thành công tớ nhất định sẽ khao cậu một bữa'- Lộ Tường Nguyên đành phải dùng đến cách khác để dỗ ngọt Trầm Minh.

Trầm Minh thở dài, nếu không phải dự án lần này của Lộ Tường Nguyên cần một nguồn vốn quá lớn thì Trầm Minh cũng muốn ứng cứu nhưng với sản nghiệp này cậu mà đem đi hết cho Lộ Tường Nguyên thì trong danh sách gia tộc sẽ không còn tên cậu mất.

"Cậu đó, đừng có mãi làm rồi bỏ bê sức khỏe của bản thân, từ khi Chu Hải Thành đi chẳng ai quản nổi cậu, coi mắt cậu sắp thành gấu trúc rồi kìa"-Trầm Minh lắc đầu xoa nhẹ phần dưới mắt của Lộ Tường Nguyên.

"Thôi, cậu về đi, ngày mai tớ sẽ nhắn cho cậu"-Trước sự lo lắng của Trầm Minh, Lộ Tường Nguyên chỉ biết cười trừ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.