Cuối cùng, người rủ là Trầm Minh nhưng người phải thu dọn hậu quả lại là Lộ Tường Nguyên. Tên Trầm Minh này uống say đến chẳng biết trời đất gì nên Lộ Tường Nguyên đành phải dìu tên đần này ra xe.
Nhưng quãng đường đi ra tới xe, tên này cũng không an phận lắm.
"Chết tiệt, Lộ Tường Nguyên, cậu có biết tớ nhớ cậu lắm không hả? Cậu đi rồi, Chu Hải Thành cũng không ở đây, tớ cô đơn đến chết mất"- Trầm Minh đột nhiên chồm tới ôm Lộ Tường Nguyên chặt cứng.
Trầm Minh cao hơn Lộ Tường Nguyên như vậy mà còn ôm chặt nữa thì Lộ Tường Nguyên cũng chẳng biết phải đi làm sao, chỉ có thể nỗ lực đẩy con gấu này ra thôi.
"Buông ra! Đệch mợ nó, nóng chết đi được!"
Mãi đến khi tài xế ra ứng cứu Lộ Tường Nguyên thì mới đem được Trầm Minh nhét vào xe.
Đến khi xe của hai người rời đi thì ở một góc khuất gần đó, một nam nhân mặc một bộ đồ rất đơn giản bước ra.
Một thân sơ mi trắng với quần đen dài, bên ngoài còn khoác thêm một chiếc áo khoác dày trông rất ấm áp, ánh mắt vẫn gắt gao theo dõi chiếc xe đó, theo sau hắn là một chàng trai trẻ đang lon ton đuổi theo'.
"Anh... không ra gặp họ sao?"-Đoàn Hiểu Trình thấy người trước mặt vẫn bất động liền gom hết can đảm hỏi.
Nghe Đoàn Hiểu Trình hỏi như vậy, nam nhân trước mặt cậu mới dời mắt, tiến vào quán bar, ánh đèn phía trong mờ ảo hắt vào khuôn mặt góc cạnh của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3736982/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.