🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Một tuần nghỉ lễ thật vui vẻ qua đi thì cũng là lúc điểm thi được công bố. Tối hôm đó, Chu Hải Thành hồi hộp đến mức chẳng ngủ được, sáng ngày hôm sau phải uống một ly cafe để tỉnh táo hơn một chút.

Hôm nay cả hai người cũng mới thấy Trầm Minh sau một tuần ở quê. Có vẻ được ông bà cho ăn uống rất tốt, nhìn

Trầm Minh có vẻ mập hơn bình thường một chút.

"Dạo này ở quê tớ chỉ có ăn rồi ngủ, tớ sắp làm con lợn tới nơi rồi"-Trầm Minh than thở.

"Ít nhất cậu cũng dễ giảm cân, tớ thấy cậu mập chẳng được lâu"-Lộ Tường Nguyên biết thừa thần kinh vận động của Trầm Minh rồi.

"Chu Hải Thành, ngủ không ngon sao? Nhìn mặt cậu bơ phờ quá?"-Trầm Minh nhìn sang Chu Hải Thành đờ đẫn hết cả người, chỉ mệt mỏi dựa vào cửa kính xe.

"Chắc chắn là đang lo sợ bảng điểm hôm nay rồi"

Hiển nhiên Lộ Tường Nguyên đã nói trúng tim đen của Chu Hải Thành, người nào đó đã sầu não giờ lại càng sầu não hơn.

"À nói mới nhớ, trường chẳng thèm gửi gì vào web cả"

"Bảng led ở sảnh đã được sửa xong rồi, tí đến trường là thấy kết quả luôn, đỡ vào đông quá lại sập web"

Đúng như lời của Lộ Tường Nguyên nói, cả ba vừa đến đã thấy trước sảnh đông nghẹt rồi. Người thì vui vẻ, người thì nuối tiếc, đủ loại biểu cảm.

Vì thứ hạng đều ở top đầu nên Lộ Tường Nguyên cũng chẳng thèm chen vào đám đông làm gì, chỉ cần hơi ngẩng đầu lên là thấy.

Thế nhưng, kết quả hôm nay đều khiến cả ba người bất ngờ.

Hạng 1 Chu Hải Thành, 9.85 điểm.

Hạng 2 Lộ Tường Nguyên, 9.83 điểm.

Hạng 3 Trầm Minh, 9.79 điểm



Chu Hải Thành hoảng hốt, chưa kịp vui mừng thì Trầm Minh đã sốc tới té xỉu ở bên cạnh.

"Đệt mợ nó..., đã không được hạng 1 rồi thì thôi, đến cả hạng 2 còn không giữ được nữa"-Trầm Minh thật sự khóc không ra nước mắt.

Lộ Tường Nguyên thở dài đỡ Trầm Minh đứng dậy, không lẽ giờ cậu lại bảo răng thành tích bây giờ của Trầm Minh là đã vô cùng tiến bộ so với kiếp trước rồi?

Nhưng người tiến bộ vượt bậc nhất, vẫn là Chu Hải Thành.

"Chúc mừng cậu, Chu Hải Thành"-Lộ Tường Nguyên mỉm cười, vô cùng hài lòng vỗ vỗ vai Chu Hải Thành.

Kiếp trước, đến tận khi tốt nghiệp, Chu Hải Thành vẫn mãi dậm chân ở thứ hạng 50, đủ để nhận học bổng của trường, thế mà kiếp này đã vọt lên hạng 1, cậu đúng là công đức vô lượng mà.

"Cảm ơn cậu, cả Trầm Minh nữa"-Chu Hải Thành vô cùng vui vẻ, không còn dáng vẻ chán nản như sáng nay nữa.

"Cảm ơn tớ cái gì chứ? Đợi học kì 2 tớ sẽ báo thù!"-Trầm Minh như phát điên muốn lao tới nhai đầu cái tên họ Chu trước mặt.

"Tớ cũng không quên điều kiện đâu, cứ từ từ mà suy nghĩ nhé"

"Tớ đã nghĩ ra được rồi" -Chu Hải Thành vô cùng kiên định, hắn đã lấy việc này làm mục tiêu để nắm lấy được hạng 1 mà.

"Vậy sao? Cậu nói bây giờ cũng được, dù sao cũng chưa vào lớp mà"

"Sướng thật đó, vừa có 200 triệu tiền học bống còn có được điều kiện của Lộ Tường Nguyên, nếu là tớ, tớ nhất định sẽ bảo Lộ Tường Nguyên cho tớ một chuyến du lịch vòng quanh thế giới"-Trầm Minh dù không được nhưng lại rất thích nghĩ cách làm khó túi tiền của Lộ Tường Nguyên.

"Biết sao cậu không được cái gì chưa Trầm Minh?"

"Tại cậu keo kiệt"

"Cái này..."- Chu Hải Thành hơi khó xử nhìn Trầm Minh.

"Tớ muốn nói riêng với cậu"



Trầm Minh ngay lập tức bị đả kích lần thứ hai.

"Con mẹ nó, Chu Hải Thành, sao cậu dám cho tớ ra rìa hả???"-Trầm Minh vô cùng oan ức nắm lấy cổ áo của Chu Hải Thành.

"Tớ xin lỗi, cái này tớ thật sự phải nói riêng với Lộ Tường Nguyên, chút nữa ra về tớ khao cậu một ly trà sữa nhé?"

"Hừ, size XL full topping" @

"Được được"

Lộ Tường Nguyên hơi nghiêng đầu nhìn sang bảng điểm của khối 10, tên của Đoàn Hiểu Trình nằm gọn gàng ở hạng 1, bỏ xa các thứ hạng sau rất nhiều, chứng tỏ thằng nhóc này cũng không tồi chút nào.

"Cậu nhìn gì vậy? A, thằng nhóc bữa trước ở bệnh viện, thế mà thật sự giành hạng 1 thật, cũng may nhóc đó không cùng năm với mình, không thì tớ sợ hạng 3 còn không giữ nổi"-Trầm Minh nhìn theo hướng mắt của Lộ Tường Nguyên liền nhìn thấy được tên của Đoàn Hiểu Trình.

"Thôi, về lớp đi, cũng không còn nhiều thời gian đâu"-Chu Hải Thành hơi khó chịu kéo Lộ Tường Nguyên đi.

Nhưng chưa đi được bao xa thì đã thấy được Đoàn Hiểu Trình, có vẻ thằng nhóc này cũng đang tìm cả ba người.

"Anh Chu Hải Thành, chúc mừng kết quả của anh"

Vừa thấy Chu Hải Thành, ánh mắt của Đoàn Hiểu Trình đã sáng rỡ, vội vàng lên tiếng chúc mừng Chu Hải Thành.

"Ữ, anh cảm ơn, thành tích của em cũng rất tốt"-Chu Hải Thành không có biểu cảm gì đặc biệt, cũng chỉ khách sáo đáp lại.

"A, đúng rồi, em cảm ơn sự giúp đỡ của anh Lộ Tường Nguyên, em không biết phải báo đáp anh thế nào nữa"-

Đoàn Hiểu Trình hơi khó xử nhìn qua Lộ Tường Nguyên.

Lộ Tường Nguyên đương nhiên chẳng cần thằng nhóc này phải báo đáp gì rồi, nhưng nếu nói vậy thì chắc chắn nó sẽ áy náy không thôi.

"Bánh bao chiên lần trước... ăn rất ngon, hôm nào anh thèm anh có thể nhờ em được không?"-Lộ Tường Nguyên hơi suy nghĩ một chút, thấy chỉ có lí do này cũng vừa túi tiền của Đoàn Hiểu Trình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.