Lộ Tường Nguyên vươn người dậy, xoa xoa cái người tê mỏi vì ngủ quá nhiều của mình. Hôm qua có lỡ làm việc hăng say quá nên hôm nay ngủ tới tận 11 giờ, cứ tiếp tục sinh hoạt như vậy thì cậu chắc chắn sẽ có một bộ xương cốt 81 tuổi khi 18 tuổi mất.
Lộ Tường Nguyên lười biếng đi ra khỏi phòng, bình thường Chu Hải Thành vào ngày nghỉ cũng để mặc cho Lộ Tường Nguyên ngủ nướng, đã vậy hôm qua còn được nếm trải tay nghề nấu ăn có một không hai của cậu nữa thì chẳng thèm quấy rầy giấc ngủ của cậu làm gì.
Dù cách một tầng lầu nhưng Lộ Tường Nguyên đã nghe thấy giọng nói thánh thót của Lộ Hải Vy rồi. Khi ở nhà, dù ở chung khá hòa hợp nhưng cả hai đều không phải là kiểu người nói nhiều nên nhà mà có rộn ràng tiếng người chỉ có sự xuất hiện của Trầm Minh hoặc là Lộ Hải Vy.
"À, chịu mò xuống rồi sao? Chị còn tưởng em sắp hòa làm một với cái giường rồi cơ"-Lộ Hải Vy thấy con lười nào đó lết xuống cầu thang liền lên tiếng phàn nàn.
"Em cũng sắp vậy thật, em tưởng chiều chị mới qua cơ?"-Lộ Tường Nguyên che miệng ngáp một cái, hiển nhiên là ngủ như vậy vẫn chưa đủ với cậu rồi.
"Chị mà không qua thì không biết Hải Thành đã làm tới cái gì rồi nữa, nói mau, hôm qua em lại đi dây dưa với mấy cái hợp đồng hả?"-Lộ Hải Vy vô cùng phần nộ đi đến xách tai Lộ Tường Nguyên.
"A, đau quá, hôm qua em có đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3736967/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.