🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lộ Tường Nguyên vươn người dậy, xoa xoa cái người tê mỏi vì ngủ quá nhiều của mình. Hôm qua có lỡ làm việc hăng say quá nên hôm nay ngủ tới tận 11 giờ, cứ tiếp tục sinh hoạt như vậy thì cậu chắc chắn sẽ có một bộ xương cốt 81 tuổi khi 18 tuổi mất.

Lộ Tường Nguyên lười biếng đi ra khỏi phòng, bình thường Chu Hải Thành vào ngày nghỉ cũng để mặc cho Lộ Tường Nguyên ngủ nướng, đã vậy hôm qua còn được nếm trải tay nghề nấu ăn có một không hai của cậu nữa thì chẳng thèm quấy rầy giấc ngủ của cậu làm gì.

Dù cách một tầng lầu nhưng Lộ Tường Nguyên đã nghe thấy giọng nói thánh thót của Lộ Hải Vy rồi. Khi ở nhà, dù ở chung khá hòa hợp nhưng cả hai đều không phải là kiểu người nói nhiều nên nhà mà có rộn ràng tiếng người chỉ có sự xuất hiện của Trầm Minh hoặc là Lộ Hải Vy.

"À, chịu mò xuống rồi sao? Chị còn tưởng em sắp hòa làm một với cái giường rồi cơ"-Lộ Hải Vy thấy con lười nào đó lết xuống cầu thang liền lên tiếng phàn nàn.

"Em cũng sắp vậy thật, em tưởng chiều chị mới qua cơ?"-Lộ Tường Nguyên che miệng ngáp một cái, hiển nhiên là ngủ như vậy vẫn chưa đủ với cậu rồi.

"Chị mà không qua thì không biết Hải Thành đã làm tới cái gì rồi nữa, nói mau, hôm qua em lại đi dây dưa với mấy cái hợp đồng hả?"-Lộ Hải Vy vô cùng phần nộ đi đến xách tai Lộ Tường Nguyên.

"A, đau quá, hôm qua em có đi đâu đâu chứ? Chị không tin có thể hỏi Chu Hải Thành!"-Lộ Tường Nguyên vô cùng oan ức nắm lấy cái tay bị Lộ Hải Vy nhéo tới đỏ.

"Hừ, hai chúng mày ở riết rồi bao che cho nhau, chị đây không tin ai cả!"

"Chị à, hình như bánh được rồi đó chị'-Nhìn Lộ Tường Nguyên sắp bị Lộ Hải Vy ăn tươi nuốt sống đến nơi, Chu Hải Thành phải nghĩ ra cách để cứu vãn tình hình.

"Á, chết rồi, hình như khét mất!"- Lộ Hải Vy hoàn toàn bị thu hút bởi cái bánh đang trong lò nướng mà quăng Lộ Tường Nguyên ra sau đầu.

"Hừ, bà chằn lửa"-Lộ Tường Nguyên xoa xoa tai, rủa thầm.

"Chị ấy tới khi nào thế?"

"Vào sáng sớm, lúc cậu còn đang ngủ đó"

"Chẳng trách tại sao chị ấy lại nổi điên"

"Hai cái đứa này, chẳng bao giờ mua hoa để cắm sao?" -Từ trong bếp, Lộ Hải Vy ló đầu ra hỏi.



Chu Hải Thành nhìn Lộ Tường Nguyên, Lộ Tường Nguyên cũng nhìn sang Chu Hải Thành. Nhà có hai tên đực rựa ở thì thật sự chẳng biết hoa là gì.

Thế là chẳng hiểu sau dù đã đi chợ từ hôm qua nhưng cả hai vẫn bị Lộ Hải Vy đuổi đi mua đồ một lần nữa.

"Tớ tưởng có thể lấy hoa sau vườn..."

"Cậu mà lấy hoa đó đừng nói tới chị Vy Vy, mẹ tớ sẽ giết tớ mất"- Lộ Tường Nguyên rất không tình nguyện nhìn đống hoa xanh xanh đỏ đỏ trước mắt.

"Cô ơi, cho cháu lấy hai bó này ạ"

Nhìn Lộ Tường Nguyên ôm hai bó hoa rực rõ càng làm tôn lên vẻ đẹp thanh tú của cậu, có không ít người vì vẻ đẹp này mà ngoáy lại nhìn lâu hơn một chút.

"Xin làm phiền một chút ạ, chị là thực tập sinh bên tòa soạn, chị có thể xin một tấm ảnh của hai đứa được không?

Chị cần một chút ảnh để làm bìa tạp chí cho năm mới, à đây là danh thiếp của chị, các em có thế xem qua, chị tuyệt đối không phải lừa đảo đâu"-Một cô nàng đeo kính, trông có vẻ rụt rè đi đến chỗ của Lộ Tường Nguyên và

Chu Hải Thành, trên tay còn đang cầm một cái máy ảnh nhìn rất giống người bên tòa soạn thật.

Lộ Tường Nguyên cầm lấy tấm danh thiếp, nhìn sơ qua thì chắc không phải là đồ giả rồi.

"Đồng nghiệp trong team chị làm mất file ảnh gốc mất, coi như chị năn nỉ hai em, chiều nay chị phải nộp file rồi"-

Có vẻ cô nàng này đi nãy giờ không có được tấm ảnh nào ưng ý nên khá hoảng loạn.

Chu Hải Thành quay sang Lộ Tường Nguyên thì thấy cậu cũng đang nhìn mình.

"Cậu thấy sao?"

"Tùy cậu quyết định"



Lộ Tường Nguyên bĩu môi, hỏi ý kiến của Chu Hải Thành chẳng thà cậu đi hỏi cái đầu gối còn có ích hơn.

"Vâng, chị chụp đi ạ, có cần lựa bối cảnh khác không?"

"Không, không cần đâu, đứng ở đây cũng rất đẹp rồi, bạn nam bên tay phải đứng sát vào một chút, được rồi, đẹp rồi nhé"

Chu Hải Thành khá ngượng ngùng, hắn chính là 'bạn nam bên tay phải' đó, không những đứng sát vào tên này mà còn phải cười rất tự nhiên nữa.

Cô nàng đó rất nghiêm túc xem qua ảnh trong máy, thấy ảnh rất ưng ý nên cô ấy khá vui vẻ, còn tốt bụng in ra cho cả hai mỗi người một tấm làm kỉ niệm nữa.

"Chị lưu lại số của hai đứa rồi, nếu ảnh của hai đứa được bên chị duyệt thì chị sẽ trả hai em chút 'thù lao' nho nhỏ nhé"

Cô nàng vừa dứt câu đã đi ngay, hiển nhiên là rất vội vàng để nộp tấm ảnh này cho bên biên kịch rồi.

Chu Hải Thành hơi ngấn người nhìn tấm ảnh trên tay, hôm nay thế mà hai người mặc màu áo khoác cũng hợp tone màu với nhau, đã vậy còn đứng trước tiệm hoa đủ sắc màu, nhìn đã thấy rất là 'tết' rồi. Nhưng mà... đây là tấm ảnh đầu tiên, Chu Hải Thành và Lộ Tường Nguyên chụp với nhau.

"Đẹp lắm sao? Nhìn cậu cười tới ngu người rồi kìa"-Lộ Tường Nguyên mỉm cười trêu chọc.

Chu Hải Thành đỏ mặt, không hề biết trong vô thức mình lại mỉm cười nữa, hắn vội vàng quay đi để che giấu sự ngượng ngùng của bản thân.

"Chẳng qua tớ thấy tớ rất đẹp trai thôi..."

Lộ Tường Nguyên nghe vậy thì cầm tấm ảnh lên nhìn lần nữa, ùm... quả thật cũng đẹp trai, sáng bừng cả một khung hình, nhưng mà hoa là ông đây cầm, người nổi bật nhất vẫn là cậu. (

Lộ Tường Nguyên vô cùng tự mãn về sự đẹp trai của bản thân, còn nói nhất định phải mua một cái khung để treo lên chỗ của Chu Hải Thành để bắt tên nào đó phải thừa nhận chung với mình.

Chu Hải Thành nghe vậy chỉ mỉm cười.

'Tớ nhất định sẽ giữ tấm ảnh này thật cẩn thận'
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.