"Dù sao, dì vẫn mong con có thể ở với Lộ gia lâu dài, nếu thằng nhóc Lộ Tường Nguyên có bắt nạt con thì cứ mách với dì nhé, dì sẽ thay mặt con làm chủ"
Chu Hải Thành mỉm cười, hình như cũng lâu rồi chưa thấy được sự bắt nạt từ phía Lộ Tường Nguyên nữa.
"Mà từ khi con đến đây, tính tình của thằng nhóc cũng trở nên tốt hơn rồi, cảm ơn con rất nhiều"
"Dì đừng nói như vậy, con được ăn ngủ ở Lộ gia đều nhờ phúc của Lộ Tường Nguyên, con chẳng làm được gì đâu"-Chu Hải Thành nghe vậy liền xua tay, hắn có đóng góp gì đến sự thay đổi của Lộ Tường Nguyên đâu cơ chứ.
"Thôi cũng muộn rồi, dì về nhé, lâu lâu cậu chủ hay bị bệnh vặt như vậy, phiền con chăm sóc cho thằng bé nhé"
Chu Hải Thành dìu dì Mai ra xe, khi trở về phòng bếp cũng quên hết sự khó chịu lúc nãy.
Trước khi đến đây, Chu Hải Thành cũng đã từng nghĩ rằng người như Lộ Tường Nguyên chắc chắn sẽ không bao giờ cảm thấy cái gọi là cô đơn. Trên trường, Lộ Tường Nguyên không thiếu người muốn làm thân, ai ai cũng muốn được cậu ấy đối xử như Trầm Minh. Bản thân còn là một thiếu gia nhà giàu nên đương nhiên các mối quan hệ từ tốt đến xấu, Lộ Tường Nguyên đều có. Thế mà khi trở về nhà, tất cả mối quan hệ đó chăng có ai cả. Căn nhà rộng lớn như vậy cũng chỉ có một mình cậu.
Nghĩ như vậy, Chu Hải Thành đột nhiên cũng không muốn rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3736920/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.