Từng lời phát ra từ điện thoại của Lộ Hải Vy như những viên đá đè nặng lên trái tim của Chu Hải Thành, hắn cảm thấy khó thở cũng cảm thấy rất khó tin.
Đây là lời mà mẹ ruột có thể thốt ra sao?
"Vu khống! Tao không hề nói như vậy! Mày đã chỉnh sửa nó"-Mẹ của Chu Hải Thành kích động bật dậy khiến các cảnh sát gần đó phải giữ cô ta lại.
Lộ Hải Vy ném cho mẹ của Chu Hải Thành một ánh mắt khinh bỉ.
"Đúng hay không thì cứ để ra toà nói chuyện, tôi muốn tranh quyền nuôi con với cô"
Chu Hải Thành ngơ ngác nhìn Lộ Hải Vy, vẫn có người chịu nhận hắn sao?
Sau khi kết thúc ồn ào ở phòng tạm giam, Chu Hải Thành vội vã đuổi theo Lộ Hải Vy.
"Em cảm ơn chị rất nhiều, ân tình này em nhất định sẽ trả"-Chu Hải Thành cúi đầu cảm ơn Lộ Hải Vy.
"Thật ra là… chị chẳng làm gì hết đâu"-Lộ Hải Vy cười trừ.
"Chị nói gì vậy chứ? Chị đã giúp em rất nhiều mà"
"Tất cả những việc này đều là Lộ Tường Nguyên làm đó, thằng nhóc là người đưa chị bản ghi âm, cũng là người kêu chị đến đây"
Chu Hải Thành ngạc nhiên, nhưng cũng rất nghi ngờ, Lộ Tường Nguyên ghét hắn như vậy tại sao lại chịu làm tới mức này?
Như nhìn thấu được sự băn khoăn của Chu Hải Thành, Lộ Hải Vy nhẹ nhàng xoa đầu Chu Hải Thành.
"Tường Nguyên thật sự rất quan tâm đến em, chị cũng không biết tại sao trước kia thằng nhóc lại cư xử tệ với em như vậy, chị biết những việc Tường Nguyên làm với em rất khó tha thứ nhưng nếu có thể em hãy cho thằng nhóc đó một cơ hội nhé?"
Một cơ hội sao? Ánh mắt của Chu Hải Thành lạnh đi, hắn vẫn còn là một thiếu niên, những ngày bị Lộ Tường Nguyên bắt nạt đã trở thành một ám ảnh từ tinh thần với thể xác, nhưng bây giờ cũng là Lộ Tường Nguyên tìm cách cứu vớt hắn.
Lộ Tường Nguyên đứng cách đó không xa đã nghe thấy toàn bộ đoạn đối thoại. Ít nhất cũng giúp cho Lộ Hải Vy an toàn là được.
Tối hôm đó trở về nhà Chu Hải Thành không thấy Lộ Tường Nguyên ở đâu, đến sáng hôm sau cũng không đi học.
Chu Hải Thành là người lầm lì, ít khi quan tâm đến ai đã chịu chú ý đến Lộ Tường Nguyên.
Vì ít nói nên Chu Hải Thành quan sát rất nhiều và rất kĩ. Từ trước đến nay Lộ Tường Nguyên chưa bao giờ nghỉ học, có thể hôm nay là ngày đầu tiên cậu ta nghỉ học.
Lâu lâu Chu Hải Thành cứ liếc mắt nhìn sang chỗ trống bên cạnh mình, hắn muốn gặp Lộ Tường Nguyên, hắn muốn nói chuyện với cậu ta về đoạn ghi âm đó, muốn được nghe về chuyện mẹ hắn và Lộ Hải Vy ra toà. Dù Lộ Hải Vy đã bảo hắn yên tâm nhưng chưa bao giờ Chu Hải Thành ngừng suy nghĩ.
Hắn biết suy nghĩ của mình là ích kỷ nhưng hắn muốn được sống trong một thế giới giống như Lộ Tường Nguyên.
"Chu Hải Thành!"-Giọng nói của thầy chủ nhiệm cắt ngang dòng suy nghĩ của Chu Hải Thành.
"Dạ!"-Chu Hải Thành vội vàng kéo mình về thực tại.
"Trò nghiêm túc đi, tôi thấy đầu óc của trò đang trên mây rồi đó"
"Vâng, em xin lỗi ạ…"
Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi đã đến, cả trường bỗng dưng ồn ào hẳn, dù sao học hành áp lực cũng để chở tới lúc giải lao mà.
Chu Hải Thành nhìn sang Trầm Minh đang ngồi ở dãy kế bên. Bình thường nếu như Lộ Tường Nguyên đi học thì Trầm Minh sẽ mua đồ ăn sáng cho cậu ta hoặc là rủ cậu ta xuống căn tin nhưng nhân vật chính lại nghỉ học rồi nên tên nhóc nào đó lại ngồi chơi game.
Hắn rất muốn đi đến hỏi Lộ Tường Nguyên đã ở đâu, nhưng hắn thừa biết Trầm Minh không thích hắn, tự đưa mình tới chẳng khác nào để người ta khinh bỉ. Cuối cùng, Chu Hải Thành từ bỏ sĩ diện để đi hỏi Trầm Minh.
"Mày tới đây làm gì? Ở không chán quá muốn ăn đòn à?"-Lời nói của Trầm Minh lúc nào cũng mang gai nhọn như vậy.
"Cậu có biết Lộ Tường Nguyên ở đâu không?"-Chu Hải Thành không hề để lời nói của Trầm Minh làm mình phải tức giận.
"Hỏi làm gì? Cậu ấy đang ở một nơi mà mày có mơ cũng không với đến được đâu"-Trầm Minh khinh bỉ liếc Chu Hải Thành một cái rồi lại tập trung chơi game.
Nơi có mơ cũng không với đến được?
Chu Hải Thành nhăn mặt, nơi mà Lộ Tường Nguyên đang đứng bây giờ đã là nơi mà hắn có mơ cũng không với đến được rồi mà?
Có hỏi Trầm Minh cũng như không, Chu Hải Thành đành lê xác từ trường về nhà.
Dù không có Lộ Tường Nguyên nhưng tài xế vẫn đưa đón hắn đều đặn, chút tiền học bổng còn sót lại Chu Hải Thành đều để dành để mua một chút quà tặng cho các cô chú giúp việc, còn tăng cho Lộ Hải Vy nữa nhưng hắn chưa tặng gì cho Lộ Tường Nguyên.
"Cậu chủ sao? Chú cũng không biết cậu chủ đặc biệt thích gì nữa, thời gian cậu chủ ở nhà không nhiều nên chú cũng không để ý lắm"
Chu Hải Thành nghe vậy chỉ thầm thở dài trong lòng. Nếu như Lộ Hải Vy làm thủ tục nhận nuôi hắn thì Lộ Tường Nguyên là anh em của hắn rồi còn gì? Dù không thích cũng nên tặng gì đó mới mong có thể sống tốt.
Nhưng trên người Lộ Tường Nguyên không có thứ gì không phải là hàng hiệu, tài sản của hắn không nhiều tới vậy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]