Sáng ngày hôm sau, Lộ Tường Nguyên vừa dậy đã thấy Chu Hải Thành đang loay hoay dưới bếp.
"Cô ơi, chẳng phải cháu đã bảo không cho cậu ấy làm gì mà"-Lộ Tường Nguyên níu một bác giúp việc gần đó hỏi.
Để Lộ Hải Vy mà thấy thì cậu chết chắc!
"Ai dà, là cậu bé đó nằng nặc đòi làm, còn nói là muốn giúp gì đó, bọn bác cũng phải để cậu nhóc giúp một tí"-Bác giúp việc chỉ biết thở dài.
Nhìn Chu Hải Thành như vậy, Lộ Tường Nguyên cũng đành mặc kệ, nhưng mà cũng phải suy nghĩ cách giải thích với chị mình chứ nhỉ?
Vì đường đến trường thuận đường đến nhà Lộ Tường Nguyên nên Trầm Minh rất hay qua đón Lộ Tường Nguyên cùng đi học.
Nhưng khi thấy sau lưng Lộ Tường Nguyên lộ ra một cái đuôi, Trầm Minh lại hốt hoảng. Tại sao cái đuôi đó lại là Chu Hải Thành?
"Mày, mày, mày, ai cho mày bước ra từ đây?"-Trầm Minh giận tới mức nói lắp.
Chu Hải Thành chán ghét nhìn Trầm Minh, trong ấn tượng của Chu Hải Thành về Trầm Minh thì tên này chẳng khác gì một con chó trung thành của Lộ Tường Nguyên.
"Cậu đi xe khác đến trường nhé, tớ đã nói tài xế rồi, không được tự ý đi bộ đâu, tớ sẽ mách chị đó"-Lộ Tường Nguyên vỗ vai dặn dò rồi đi đến xe của Trầm Minh.
Lộ Tường Nguyên không muốn ngồi chung xe với Chu Hải Thành, Chu Hải Thành dù không được lựa chọn nhưng trong thâm tâm vẫn không muốn ngồi chung hội với Trầm Minh và Lộ Tường Nguyên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3728010/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.