Lộ Tường Nguyên thở dài, cũng lười khuyên nên cậu chỉ chia cho Chu Hải Thành một cái chăn rồi tắt đèn đi ngủ.
Chu Hải Thành trằn trọc mãi không ngủ được, một phần vì lạ chỗ, phần còn lại là hắn không dám tin một tên thường xuyên bắt nạt hắn lại đồng ý giúp hắn.
Và cuối cùng, còn một lí do nữa khiến Chu Hải Thành không ngủ được đó là vì Lộ Tường Nguyên.
Lộ Tường Nguyên thật sự có thói quen ngủ vô cùng xấu, khi ngủ say cậu có thể lăn qua bên này lộn qua bên kia, nên nhiều lúc tỉnh dậy thấy mình đang ở dưới sàn là chuyện bình thường.
Tối hôm đó Lộ Tường Nguyên lăn thẳng vào lòng Chu Hải Thành, Chu Hải Thành chưa ngủ nên thấy Lộ Tường Nguyên lăn vào lòng mình cũng hơi giật mình. Khi xác định người đã thật sự ngủ mới thở dài, định bụng xuống dưới ngủ thì tên nào đó đã ôm chặt lấy hắn, chặt đến mức cả chân cũng cuốn lên người hắn.
Hoàn toàn không ngủ được, Chu Hải Thành giơ cờ trắng đầu hàng.
Chu Hải Thành nghĩ rằng Lộ Tường Nguyên sẽ lại lăn đi thôi nhưng không, cậu ra giữ nguyên tư thế này cũng lâu lắm đó.
Vì khoảng cách rất gần nên Chu Hải Thành hoàn toàn ngửi thấy mùi sữa tắm thoang thoảng từ người Lộ Tường Nguyên. Hoá ra người có tiền đều thơm như vậy sao?
Mùi thơm của Lộ Tường Nguyên rất nhẹ, ngửi vào rất thư giãn chứ không như mùi hương của các học sinh khác ở trường. Mùi hương của họ chỉ cần đi lướt ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3728008/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.