Tiểu Khiết muốn thoát ra nhưng bị Minh Trường một tay ghì chặt lấy tay còn lại thì bịt miệng. Tiểu Khiết hốt hoảng vùng vẫy bỗng thấy một bóng đen lướt qua chiếc xe của anh. Là một tên côn đồ đô con, hắn đang lầm bầm tìm kiếm gì đó. 
' Mẹ kiếp! Vậy mà để chạy mất' 
Thì ra Minh Trường phát hiện tên đó đi theo cậu từ khi cậu ra khỏi Bar Rose rồi. Minh Trường từ từ thả Tiểu Khiết ra sau đó giải thích. Tiểu Khiết ngại ngùng vậy mà cậu lại tưởng anh có ý đồ với cậu. 
' Tôi tên Minh Trường, năm nay 34 tuổi là apha trội' 
Tiểu Khiết nghe vậy thì há hốc mồm, bởi Minh Trường nhìn rất điển trai, và trẻ trung với mái tóc kiểu undercut tuỳ tiện vuốt ra sau làm nổi bật khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt hổ phách bờ môi mỏng hồng nhạt không hề giống người 34 tuổi tí nào. 
' Cảm ơn chú, nếu không có chú thì chắc cháu tiêu đời rồi' 
Minh Trường nhăn mày, hắn già vậy sao hắn chỉ hơn cậu có một giáp thôi mà. Thấy anh nhăn mày cậu tưởng mình nói sai' không chú thì bác à'. Nếu hắn mà biết suy nghĩ này của cậu thì cảm thấy như thế nào nhỉ? Chắc tự kỉ mất. 
'Ừm chú cho cháu xin số điện thoại của chú ạ,hôm khác cháu mời chú một bữa được không ạ' 
Minh Trường tuy hơi thất vọng vì cậu cứ gọi hắn là chú nhưng vẫn vui vẻ đưa số điện thoại cho cậu. Cậu mở cửa xe định về nhà thì bị anh gọi lại 
' 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-abo-yeu-em-suot-kiep/3749062/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.