Chương trước
Chương sau
Edit: Đậu Xanh

Quá trình huấn luyện đơn độc này kéo dài một tuần, Chử Lăng Thiên từ lúc ban đầu chỉ vô tình chạm vào một chút, đi vòng ra phía sau trực tiếp giúp Điềm Tửu mát xa, tới khi tận tình xoa bóp bộ ngực hấp dẫn ánh mắt của anh.

"Nằm xuống, anh mát xa giúp em, nếu không ngày mai em không nhấc tay nổi đâu." Sau khi kết thúc buổi huấn luyện quyền cước kia, Chử Lăng Thiên nhìn Điềm Tửu, nói với vẻ ra lệnh.

Tán thưởng trong mắt anh không chút che giấu nào, chỉ trong vòng một tuần ngắn ngủi, không ngờ Tống Điềm Tửu đã nắm vững được bản chất quyền cước của quân đội, so với đám lính ngu ngốc anh từng thấy còn có hiểu biết hơn. Nhưng ngoài miệng anh vẫn không khoan dung: "Nói chung cũng bình thường, không quá ngốc."

Điểm Tửu nghe thấy thế, tay bỗng ngứa ngáy, muốn bịt miệng anh lại.

Điềm Tửu không nghi ngờ gì anh, ngoan ngoãn nằm xuống, Văn Văn cũng đã từng nói với cô, sau khi huấn luyện xong nhất định phải mát xa cơ bắp, nếu không ngày hôm sau sẽ đau nhức.

Chỉ cần nhìn Lâm Hoài Nhu và Trình Mẫn Mẫn là biết, mới vài ngày, hai người họ đã gầy đi một vòng.

Trình Mẫn Mẫn còn không ngừng phàn nàn, mỗi buổi sáng thức dậy luôn đau nhức, cả người đều đau, lần nghiêm trọng nhất còn không nhấc nổi tay.

Ba người kia làm tốt hơn nhiều, gia đình Phương Hoài mở võ quán, trình độ huấn luyện này đối với cô ấy không đáng nhắc tới. Đường Hồi vì sợ cơ bắp ở đùi phát triển, buổi tối lặng lẽ chạy đến ký túc xá của Phương Hoài, nhờ Phương Hoài xoa bóp cho mình. Còn Chương Đình thì tự mình mang theo tinh dầu, mỗi đêm luôn có thể mát xa chân.

So với Điềm Tửu, họ có thể thư giãn rất nhiều.

Mỗi tối lúc tám giờ, cô luôn phải đến phòng tập, đi theo Chử Lăng Thiên luyện quyền cước.

Mặc dù học cũng rất vui, nhưng da thịt của cô vốn mềm mại, ban ngày huấn luyện không lơ là, buổi tối lại phải tập quyền cước, cả người đã đau nhức.

Đặc biệt là bộ ngực, không hiểu sao mấy ngày nay, bên trong cứ thấy trướng trướng.

Chẳng lẽ đây là điềm báo rằng cô sắp chết sao?

Ý nghĩ này làm cô cảm thấy lo lắng hơn về việc lấy được tinh dịch của Chử Lăng Thiên.

Lúc này Điềm Tửu đang nằm trên mặt đất, đôi mắt to ngấn nước nhìn thẳng Chử Lăng Thiên đang ngồi xổm bên cạnh: "Xoa nhẹ một chút."

"Đúng là không thiếu chuyện phiền phức." Chử Lăng Thiên hừ lạnh một tiếng, nhưng trong lòng lại không kiềm chế được sự phấn khích.

Qua mấy ngày sống chung, anh biết cô nàng này rất dễ lừa gạt.

Thật là đáng yêu, làm người ta không nhịn được ấn ở thân dưới dùng sức dày vò.

Điềm Tửu nhỏ giọng nói: "Đồ khốn."

"Hả?" Anh nheo mắt, siết chặt bàn tay trên vai cô.

Điềm Tửu lập tức nở một nụ cười tươi với anh: "Tôi nói các anh huấn luyện rất tốt."

Anh nhướng mày cười xấu xa: " Súng của huấn luyện viên càng tốt hơn."

Cô gái nhỏ có bộ ngực lớn, nhưng trên người lại không có nhiều thịt, tỉ lệ cơ thể thật sự không tồi.

"A ~"

Hai đùi bị siết chặt, cơ bắp căng cứng hơi tê dại, giống như có dòng điện xẹt qua, Điềm Tửu không nhịn được mà kêu nhẹ một tiếng.

Chử Lăng Thiên lúc này mới bắt đầu quy củ, giống như một bác sĩ, bóp bả vai xoa chân cho cô, không hề thay đổi.

Kỹ thuật của anh không tồi, dùng lực vừa phải, khiến Điềm Tửu cảm thấy mệt mỏi của một ngày luyện tập cũng tan biến rất nhiều, cô thoải mái đến mức muốn ngủ.

" Em rất biết hưởng thụ." Chử Lăng Thiên liếc mắt nhìn chỗ sưng lên dưới hông mình, lúc này cô đã nhắm mắt lại, trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

Trong mắt anh xẹt qua một tia sáng, ghé bên tai Điềm Tửu nói vẻ ra lệnh: "Ngồi dậy đi, dựa vào người anh."

Tự mình ngồi dưới đất, anh ôm Điềm Tửu ngồi trên người, cô dựa vào người anh, đôi mắt hơi hướng lên trên rồi nhắm lại, trông vô cùng mệt mỏi.

Anh tựa lên vai Điềm Tửu, hai tay luồn dưới nách cô, véo bầu ngực căng tròn qua lớp quần áo.

Khoảnh khắc véo nó, ánh mắt như vì sao lạnh lẽo của anh lóe lên, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Hơi nóng dưới hông phả vào mông Điềm Tửu, nóng đến mức khiến cô bất giác cử động mông, chỗ kia lại càng cứng và nóng hơn.

Cô nhấc mông lên rồi hung hăng ngồi xuống, bên tai truyền đến một tiếng kêu rên, cô chớp chớp mắt, ngáp một cái, bên mí mắt chảy xuống của một giọt nước mắt.

Thấy cô muốn tỉnh lại, Chử Lăng Thiên một tay che mắt cô, một tay khác chui vào áo thun rằn ri, cẩn thận đẩy chiếc áo lót thể thao không viền thép lên.

Móng tay cọ cọ vào núm vú vốn đã cương cứng, bóp nhẹ, cô trong vòng tay anh kêu lên một tiếng.

"Thế này có thoải mái không?" Bầu vú mềm mại dưới lòng bàn tay anh phập phồng theo nhịp thở của cô, Chử Lăng Thiên ngậm vành tai cô, nhẹ nhàng nỉ non.

" Ưm ~ thoải mái." Điềm Tửu thành thật trả lời, sau đó đưa ra yêu cầu: "Mạnh hơn một chút."

Bầu ngực vốn đã trướng, bị anh véo như vậy cực kỳ thoải mái.

Chử Lăng Thiên cười khẽ: "Thật là một cô nàng hấp dẫn."

Lực dưới tay tăng lên, anh đưa hai tay vào trong vạt áo của cô xoa nắn cặp thỏ trắng cao ngất.

"A ~ thật thoải mái ~" Người trong lòng ngực thấp giọng rên rỉ, âm thanh xinh đẹp truyền cho anh sức mạnh vô hạn, vật cứng dưới háng lại nhanh chóng to thêm một vòng.

Anh xoay người lại, để Điềm Tửu mặt đối mặt ngồi trong lòng mình.

Dùng hai tay đẩy quần áo lên, anh nóng lòng muốn ngậm lên đầu vú đỏ như mận chín trong tuyết.

Điềm Tửu yêu kiều không ngừng rên rỉ, thân thể mẫn cảm của cô run rẩy dưới sự mút vào mạnh mẽ của anh, khiến cô nhịn không được ôm lấy đầu của Chử Lăng Thiên.

Chử Lăng Thiên dùng hai tay bóp eo của cô, nhấc cô lên, làm cho mình ăn ngực co thuận tiện hơn.

Anh há to miệng để ngậm nhiều thịt bầu vú nhất có thể, xúc cảm mềm mại và ấm áp khiến anh hưng phấn đến mức phát ra những âm thanh dễ chịu.

" Ừm ~ chỗ này ăn ngon thật." Miệng bị đầu vú của Điềm Tửu chặn lại, nên lời này nói ra có chút không rõ ràng.

Một tay giữ lấy cô, tay kia kéo quần cùng với nội y xuống.

Bờ mông bị lạnh khiến Điềm Tửu nhíu nhíu mày: "Không muốn, lạnh lắm."

" Xoa xoa sẽ không lạnh nữa." Chử Lăng Thiên vỗ vỗ bờ mông ngon miệng như trái đào ngọt của cô, hai tay kéo lấy thịt ở hai cánh mông rồi tách chúng ra.

Một bàn tay đi vào hoa huyệt của cô, nơi đó ướt át làm anh nhếch môi cười xấu xa: "Cô bé ướt như vậy, có muốn anh trai đi vào không?"

Điềm Tửu vặn vẹo vòng eo như rắn nước: "Muốn tinh dịch của huấn luyện viên."

Lời nói thẳng thắn mà táo bạo khiến Chử Lăng Thiên sững người, anh kinh ngạc: "Huấn luyện viên sẽ sớm cho em."

Để Điềm Tửu đứng lên, anh kéo quần của cô đến mắt cá chân.

Nhìn thấy hoa huyệt trơn bóng trắng nõn, không nhịn được mà cảm thán: "Thật đẹp."

Cô vẫn là Bạch Hổ, nghe nói Bạch Hổ có nhiều danh khí, đúng lúc có thể kiểm chứng xem có phải sự thật hay không.

Điềm Tửu ngậm ngón tay quyến rũ nhìn anh: "Anh trai huấn luyện viên."

Cô thì thào gọi một tiếng, Chử Lăng Thiên chỉ cảm thấy tim mình vỡ vụn.

"Kêu đến dương vật anh trai đau quá." Anh bế ngang Điềm Tửu lên, xé quần của cô rồi ném sang một bên.

Phòng tập ngày thường dùng để huấn luyện, bên trong treo mấy bao cát dùng để đấm, ngay chính giữa có một võ đài nhỏ, để cho mọi người thi đấu.

Phòng tập và ký túc xá không ở cùng một toà nhà, 102 ở bên trong, cho nên những người khác cũng không nghe thấy động tĩnh ở nơi này.

" Để anh trai tới liếm huyệt nhỏ của em." Chử Lăng Thiên giữ Điềm Tửu trên võ đài.

Điềm Tửu chống hai tay xuống đất, dang rộng hai chân, cười rạng rỡ với anh.

Nước từ hoa huyệt nhỏ giọt xuống, nhanh chóng để lại một vết mờ ướt trên sàn đài.

Ánh mắt Chử Lăng Thiên tối sầm lại, anh cúi người cọ cọ môi lên hoa huyệt, sau đó há miệng bao lấy cả huyệt nhỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.