Chương trước
Chương sau
Edit: Đậu Xanh

Điềm Tửu ngồi xổm giữa hai chân Lục Tầm Chu, đặt tay trái lên đầu gối anh, dùng tay phải cẩn thận sờ vào chỗ phồng lên trên quần lót.

Khi tay cô chạm vào, Lục Tầm Chu kêu rên một tiếng, vẻ mặt thay đổi liên tục.

Điềm Tửu thấy vậy sợ tới mức rút tay về, mở to đôi mắt xinh lỗi anh: "Em làm anh đau phải không?"

"Ừm, rất đau." Hai mắt Lục Tầm Chu chứa đầy dục vọng, trong cổ họng phát ra âm thanh trầm thấp nghẹn ngào, hai tay đặt bên tay cầm sô pha nắm thành quyền, kiềm chế ý muốn đè cô gái nhỏ xuống.

Điềm Tửu ảo não nhíu mày: "Vậy, để em nhẹ nhàng hơn."

Lục Tầm Chu nắm lấy bàn tay đưa qua của cô, anh nói: "Cách quần lót xoa như vậy, không được hiểu quả cho lắm."

"Vậy thì anh cởi đi." Điềm Tửu nghiêm túc nói, "Em nhất định sẽ xoa cho anh khoẻ lại mới thôi."

Lục Tầm Chu cởi quần lót ra, côn thịt sung huyết nảy lên đánh vào không khí rồi dựng thẳng.

Anh tùy tiện mở rộng chân, chỉ vào côn thịt của mình, "Em xem đi, nơi này của anh bị em làm cho sưng lên."

Điềm Tửu thẳng tắp nhìn chằm chằm côn thịt kia, nhớ tới nơi đó của Chử Tinh Vân, trong lòng so sánh, xem ra Lục Tầm Chu thật sự to hơn, nhưng mà Chử Tinh Vân thì dài một chút.

"Vậy em sẽ nhẹ nhàng xoa giúp anh bớt sưng." Bàn tay nhỏ nắm lấy, khi nặng khi nhẹ vuốt ve, ngón tay mảnh khảnh cùng côn thịt lớn dữ tợn hình thành hai trường phái đối lập.

Trong khi tay nhỏ Điềm Tửu đang bận an ủi, côn thịt kích động đến run rẩy, ở chỗ mắt mã chảy ra chất lỏng.

Cơ chân Lục Tầm Chu duỗi thẳng, anh dựa vào sô pha nhẹ giọng thở dốc, đây thật sự là quá tra tấn người.

Bàn tay Điềm Tửu giống như lông vũ cọ qua, khiến lòng người ngứa ngáy, côn thịt cảm nhận được luồng điện rất nhỏ, kêu gào muốn lực xoa bóp phải lớn hơn.

Đau đớn lúc trước chỉ kéo dài trong chốc lát, giờ khắc này, dục vọng đang chiếm vị trí đầu tiên.

Anh mím đôi môi nhợt nhạt lại, tầm mắt hướng đến xương quai xanh cùng với phía trong cổ áo cô.

Nhìn bầu ngực trắng nõn, yết hầu anh lên xuống liên tục, vì cô ngồi xổm nên cổ áo xuống thấp hơn, mà Lục Tầm Chu ở vị trí từ trên cao nhìn xuống, tầm nhìn sẽ càng thêm rõ ràng.

Thậm chí có thể nhìn thấy núm vú vì cọ xát vào áo mà dựng đứng, trong đầu không ngừng nhớ lại cảnh trong mơ, anh dùng chân cô gái nhỏ làm tình.

Cả người một trận khô nóng, Lục Tầm Chu không nhịn được kéo kéo cổ áo.

Tay Điềm Tửu còn đang bận xoa nắn côn thịt sưng to, ngón tay cái thỉnh thoảng cọ qua mắt mã trên đầu nấm.

"Nơi này cũng muốn chạm vào." Chỉ vào hai viên tinh hoàn căng trướng, Lục Tầm Chu cố hết sức nhẫn nhịn dục vọng đè cô dưới thân rồi điên cuồng ra vào.

Không thể làm cô gái nhỏ sợ, cho nên anh quyết định tự mình hướng dẫn cô từng bước một.

Điềm Tửu gật đầu, lực đạo trên tay mạnh lên không ít.

【 Ký chủ, đã tự động nhận nhiệm vụ lấy tinh dịch của Lục Tầm Chu 】

Âm thanh hệ thống xuất hiện đột ngột trong đầu khiến Điềm Tửu dừng động tác trên tay lại một lúc.

Tinh dịch = sinh mạng, mắt hạnh của cô nhiều mấy phần hưng phấn, nếu lấy được tinh dịch, cô có thể sống được lâu hơn.

Cho nên khi Lục Tầm Chu đúng lúc đưa ra đề nghị "Nghe nói nước bọt có thể tiêu độc", cô không chút do dự đáp ứng.

"Văn Văn nói là một đứa bé ngoan và có trách nhiệm thì vết thương của anh trai cũng chính là vết thương của mình."

Cô vỗ ngực bảo đảm làm ngực đong đưa thành từng sóng, Lục Tầm Chu không nhịn được nuốt nước bọt.

Nghe Điềm Tửu nói xong, côn thịt Lục Tầm Chu càng thêm kích động.

Đôi tay Điềm Tửu đè lên cơ bắp căng chặt trên đùi anh, cái miệng nhỏ mở ra ngậm côn thịt kia.

Chỉ là nó thật sự quá lớn, cô không thể cho nó vào thêm được chút nào.

Cô phải vươn tay nắm lấy côn thịt, sau đó dùng sức mở miệng thật lớn, đem đầu nấm đi vào bên trong.

Cảm xúc ướt át mềm ấm khiến Lục Tầm Chu thoải mái thở ra một hơn, phần eo đẩy về phía trước.

Bởi vì động tác đột ngột của anh, thiếu chút nữa Điềm Tửu đã ngã ngửa về phía sau, anh tay mắt lanh lẹ kéo lấy dây áo cô.

Điềm Tửu nhanh chóng ổn định thân thể rồi cố hết sức nuốt nước miếng, côn thịt trong miệng làm khuôn mặt nhỏ nhắn căng đến cực hạn.

Hành động lôi kéo của Lục Tầm Chu không làm đứt dây áo nhưng làm mất đi sự đàn hồi, trực tiếp trượt khỏi đầu vai mượt mà của cô chảy xuống xuống dưới.

Bầu vú tuyệt đẹp bại lộ ra ngoài không khí, núm vú run rẩy dựng thẳng, giống như chờ đợi anh vuốt ve.

Thấy cô gái nhỏ ngậm thật sự vất vả, Lục Tầm Chu có chút tức giận côn thịt bản thân quá lớn, thế cho nên nếu anh đưa đẩy eo, sẽ chỉ làm miệng cô bị thương.

Đây là điều anh không muốn nhìn thấy nhất.

Anh rút côn thịt ra, Điềm Tửu khó hiểu mở to hai mắt nhìn anh: "Anh trai, là em làm không đúng sao?"

Cô hơi nghiêng đầu, bộ dạng trông rất đáng yêu.

Lục Tầm Chu đã cố nhịn không biết bao nhiêu lần, côn thịt dưới thân như muốn bốc cháy, muốn phát tiết nhưng lại không thể làm như thế.

Nếu cứ tiếp tục thế này, chuyện tình dục nửa đời sau của anh có thể xảy ra vấn đề.

Nhấc bổng cô gái nhỏ lên, để cô khoá ngồi trong lồng ngực mình.

Vì phải mở chân rộng ra nên váy Điềm Tửu bị kéo cao đến eo.

Côn thịt nóng bỏng cách một quần lót cọ xát vào hoa huyệt Điềm Tửu, trong nháy mắt nơi đó ướt đẫm một mảng.

"Huyệt nhỏ của em thật mẫn cảm." Anh nói xong lập tức ngậm lấy núm vú lộ ra bên ngoài do dây áo trượt xuống.

Đầu lưỡi cọ cọ lên đầu vú, ngậm cuống vú trong miệng rồi nhẹ nhàng gặm cắn.

Điềm Tửu ôm cổ anh, ấn đầu anh vào sát gần ngực mình hơn.

"Anh ơi, em thật thoải mái." Cô rên rỉ một tiếng, "Ưm a ~ cắn mạnh một chút nữa nhé anh ~"

Có lẽ là do bản tính của yên tinh, từ trước đến nay Điềm Tửu luôn luôn cảm thấy thế nào thì sẽ biểu hiện ra thế đó, vì vậy trên phương diện làm tình cô đặc biệt cởi mở.

Cái miệng nhỏ nói ra những mong muốn, làm cho bản thân thoải mái nhất.

Lục Tầm Chu giống như phát hiện ra bảo bối, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng. Cô gái nhỏ mà anh nhìn trúng vừa trong sáng lại quyến rũ, quả thật làm anh không kiềm chế được lòng kích động.

Nhả nún vú bên trong miệng ra, anh ngẩng đầu nhìn vẻ mặt của Điềm Tửu. Chỉ thấy hai mắt cô mờ mịt, nhuộm một tầng đỏ, kiều diễm xinh đẹp như hoa đào đang nở.

Điềm Tửu ôm cổ Lục Tầm Chu, thân mình giống như con rắn vặn vẹo, cách lớp quần lót ướt đẫm cọ xát côn thịt cứng như thiết.

Hơi thở Lục Tầm Chu thô nặng lại cực nóng phả vào bầu vú Điềm Tửu, cảm giác tê tê dại dại từ dấu răng anh truyền đến khắp cơ thể, cô đưa tay véo vú mình rồi đưa đến bên miện anh. Còn không ngừng mời gọi: "Anh trai lại cắn mạnh hơn nhé."

Một tiếng anh trai làm cả người Lục Tầm Chu mềm nhũn, trừ côn thịt càng trở nên cứng rắn.

Điềm Tửu ôm đầu anh, hai bên dây áo đều đã cởi ra, váy ngủ chảy xuống eo liễu, cổ áo lông xù ướt nhẹp, đó là do nước miếng Lục Tầm Chu.

Lục Tầm Chu vùi đầu vào cặp vú lớn của cô, gặm cắn rồi mút vào, để lại những vết đỏ ái muội.

Mắt anh đỏ lên, một tay cố định nhũ thịt, một tay nắm lấy eo liễu Điềm Tửu, nâng cô lên rồi lại xuống, cách quần lót côn thịt từng chút một cọ xát vào tiểu huyệt.

"Ưm a ~" Điềm Tửu há miệng thở dốc, âm thanh mềm mại là người ta say mê trong đó, Lục Tầm Chu cảm thấy côn thịt như tiếp thêm sức mạnh.

Trong không khí nóng bỏng, tiếng thở dốc của đàn ông cùng với tiếng rên rỉ yêu kiều hoà quyện thành một đoạn nhạc tốt đẹp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.