Edit: Đậu Xanh
"Cắt!"
Đạo diễn râu quai nón đang định mắng thì Điềm Tửu đã nhảy từ trên lưng Lục Tầm Chu xuống, chủ động nhận trách nhiệm về mình.
"Thật xin lỗi đạo diễn, là do chân Điềm Tửu bị chuột rút." Cô mở to đôi mắt, sợ hãi nhìn đạo diễn, giọng nói mềm mại làm cho một người thần kinh thô như ông mặt nóng lên.
Đạo diễn ho nhẹ một tiếng: "Nghỉ ngơi mười phút rồi tiếp tục."
Nói xong, ông lại hướng tầm mắt về phía Lâm Hoài Nhu: "Có vấn đề gì không?"
"Không thành vấn đề." Khuôn mặt Lâm Hoài Nhu tái nhợt, cô ta lắc lắc đầu, còn cố tình nghiêng mặt để cho đạo diễn nhìn đến bên mặt sưng đỏ.
Nhưng dường như đạo diễn không có ý thương hoa tiếc ngọc gì, chỉ một lòng muốn tạo ra bộ phim hoàn mỹ.
Vì thế ông giơ ngón tay cái lên với Lâm Hoài Nhu: "Giới nghệ sĩ cần có người chuyên nghiệp như cô."
Rồi đi về phía Điềm Tửu mà không thèm quay đầu lại, khuôn mặt tươi cười khen cô gái nhỏ diễn rất tốt.
Lâm Hoài Nhu sờ vào mặt mình, ánh mắt nhìn Điềm Tửu lộ ra một cổ âm trầm, âm thầm ghi lại món nợ này trên người cô.
Lần đầu tiên có người làm cho cô ta phải thiệt thòi lớn như vậy, chỉ có thể nghiến răng nuốt cục tức này vào bụng.
Cô ta nhất định phải dạy dỗ lại con bé Tống Điềm Tửu này.
Nhận thấy được ánh mắt ác ý, Điềm Tửu nghiêng đầu nhìn cô ta một cái, rồi mỉn cười ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-nu-phu-ngot-ngao-nhu-mat/3596872/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.