Edit: Su
Beta: Đậu Xanh
Trong thời gian ngồi trên máy bay, Tưởng Hân vô cùng xấu hổ, cô tình nguyện cả đời này mình không tỉnh lại.
Hai giáo viên vừa rồi cùng cô nói chuyện dường như ngộ nhận cô và anh thành một đôi, họ còn cố ý ngồi vào một chỗ, thỉnh thoảng mới lại gần chia cho cô một ít đồ ăn vặt thuận tiện nói chuyện phiếm.
Tưởng Hân rất muốn mở miệng giải thích rằng hai người không phải là một đôi nhưng mỗi lần cô định nói là Kỷ Thừa lại nói trước cô, tiếp nhận đồ ăn vặt rồi nói cảm ơn, căn bản là không cho cô cơ hội giải thích.
Sau khi máy bay hạ cánh, không khí ở đây rất lạnh, anh tự nhiên tháo khăn quàng cổ xuống quàng cho cô: "Bị cảm lạnh lại không tốt, nếu tái phát rất khó trị hết."
Một nửa khuôn mặt của Tưởng Hân được giấu bên trong chiếc khăn, chỉ cần cô hít thở, toàn bộ khoang mũi đều là mùi sữa tắm trên người anh.
Cô chỉ lộ ra đôi mắt nhìn anh, âm thanh man mác buồn, nói: "Anh có thể đừng nói mập mờ về mối quan hệ của chúng ta được hay không, chúng ta chẳng qua chỉ là bạn bè thôi!"
"Đi thôi, lên xe trước."
Kỷ Thừa không trả lời vấn đề này, anh vẫn cười như cũ, thậm chí theo bản năng muốn nắm lấy tay cô, lại bị cô né tránh.
Tưởng Hân kéo vali, vừa đi vừa đem khăn quàng cổ tháo xuống, những người đi phía sau đều thấy rõ, nụ cười trên môi anh càng lúc càng lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-hu/3596898/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.