Edit: DiTiBeta: Đậu Xanh
Khi Ngôn Hi lần nữa tỉnh lại, tay chân bị trói buộc, cả người nóng như lửa đốt, nhưng khác lạ là...phía dưới có một loại cảm giác mát lạnh, không hề đau mà ngược lại còn cảm thấy thoải mái.
"Chị Ngôn Hi, chỉ tỉnh rồi!"
Bên tai bỗng dưng truyền đến giọng nói trầm thấp lại thân mật của nam sinh, thân mình cô cứng lại.
Thì ra cảm giác nóng...Là truyền từ cậu.
Cô cho rằng cậu lại đem cô trói lại, không nghĩ tới chỉ là đem cô hoàn toàn ôm trong lòng ngực.
Cậu muốn vây khốn cô còn cần dây thừng sao? Tựa như cậu muốn đùa bỡn cô, một chút lực phản kháng cô đều không có.
"Chị Ngôn Hi có chỗ nào khó chịu không?"
" Em vừa mới đem thân thể chị kiểm tra qua, chị quá yếu đuối, phía dưới có trầy một chút, bất quá em đã bôi thuốc cho chị."
Ngôn Hi có chút tức giận, cô yếu đuối? Rõ ràng là cậu quá...
"Chị nhất định là đói bụng rồi! Dì giúp việc đã làm cơm, em ôm chị đi ăn."
" Tôi không đói bụng..."
Ngôn Hi vừa định phủ nhận, nhưng cái bụng thành thật mà kêu lên vài tiếng.
" Ha ha!" Văn Sâm cười lên tiếng, vuốt ve khuôn mặt nhỏ của cô, ôn nhu mà hôn xuống.
"Chị trên giường hay dưới giường đều giống nhau, ngoài miệng nói không cần, nhưng thân thể lại rất thành thật."
Ngôn Hi xấu hổ đến đỏ mặt, lại kiên quyết không muốn xuống giường ăn cơm, " Không cần, tôi không đói bụng."
Vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-duc-vong-chiem-huu-cua-tieu-cho-san/3613961/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.