Edit: DiTiBeta: Đậu Xanh
Sáng sớm, ánh mặt trời xuyên thấu qua tấm lụa mỏng chiếu vào phòng ngủ, cô gái trên giường mới ung dung tỉnh dậy.
Ngôn Hi khó khăn xoay người lấy di động.
Đã 10 giờ!
Đồng hồ báo thức như thế nào.....
Cô nhìn thoáng qua đồng hồ báo thức đã bị người tắt đi, bức màn cũng được đóng thật kĩ, dường như sợ cô bị ánh sáng chiếu vào đánh thức, ngoài phòng khách truyền ra tiếng nói chuyện cùng tiếng cười, kí ức hôm qua như lũ lụt mà ùa vào đầu Ngôn Hi.
Ngày hôm qua, cô bị ba mẹ bắt gặp mình đang làm bậy!.
Xong rồi xong rồi, cô làm sao có thể đối mặt với ba mẹ đây? Còn có....Văn Sâm đâu? Sẽ không phải là bị ba mẹ cô đuổi đi rồi chứ?
Cô còn chưa mang dép vào đã sốt ruột rời giường, còn chưa có mở cửa đã nghe được tiếng nói chuyện bên ngoài.
" Thật khéo a! Ba của Hi Hi cũng làm việc ở tập đoàn Văn thị?"
" Chỉ là một công nhân nhỏ thôi."
Thanh âm của ba ba, còn có một thanh âm của một người đàn ông xa lạ, không phải Văn Sâm.
Ngôn Hi nhẹ nhàng mở cửa ra, giống như một động vật nhỏ mà lặng lẽ dò ra nửa cái đầu.
Phòng khách trên bàn trà, chất đầy một đống quà tặng, trên sô pha là một người đàn ông trung niên cùng....Cái tên lộ ra nửa góc áo kia, hẳn là Văn Sâm?
" Giám đốc bộ phận tiếp thị có phải đã bỏ trống thật lâu không?"
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-duc-vong-chiem-huu-cua-tieu-cho-san/3596968/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.