Edit: DiTiBeta: Đậu Xanh
Không biết cậu dự trữ bao lâu, ước chừng bắn hơn mười cỗ tinh dịch, mới dừng lại.
Ngôn Hi cầm trong tay tinh dịch nóng bỏng, trong lúc nhất thời không biết làm sao.
Nam sinh vừa mới phát tiết, toàn thân sảng khoái, cả người đều tản ra hơi thở lười biếng mê người.
Văn Sâm ôm vòng eo mềm mại mảnh khảnh của cô, đầu cậu hơi hơi chôn vào cổ cô nhẹ ngửi.
" Cô giáo, thật nóng...".
Giọng nói cậu vừa ngọt vừa giống như đang làm nũng, Ngôn Hi nghe vào lỗ tai đều mềm xuống.
Cô không cảm thấy chính mình nơi nào nóng, rõ ràng là chính cậu tự nghĩ.
" Cái kia, mấy thứ này..."
" Ném đi."
Văn Sâm đá thùng rác phía dưới bàn làm việc của cô, Ngôn Hi thấy thế, một trận trầm mặc.
" Sao vậy, cô luyến tiếc nòng nọc của em?"Văn Sâm vẻ mặt ái muội mà cắn lỗ tai cô: " Không sao đâu, em có rất nhiều, cô giáo muốn nhiều hay ít đều có."
Cậu nói xong, Ngôn Hi nhanh chóng đem đồ vật trong tay bỏ vào thùng rác.
Văn Sâm bật cười, trừng phạt cắn cổ cô, giống như một con hổ con làm nũng:" Cô giáo cũng thật vô tình."
" Văn Sâm."
" Ừm?"
" Cậu đã ổn chưa?"
Ngôn Hi nhìn cậu, đều phát tiết xong rồi, còn giống như con chó con mà dựa trên người cô, một bàn tay còn đang sờ vú cô.
Cậu giống như đối với nơi đó phá lệ si mê.
" Sao? Cô mệt rồi hử?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-duc-vong-chiem-huu-cua-tieu-cho-san/3596934/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.