Hai người chậm rãi đi dọc theo hàng rào tiến về phía trước, khúc sông này vòng qua thành phố Vân Châu hình bán nguyệt, nhưng lại cách xa nội thành sầm uất. Cho nên đứng ở bên sông này nhìn thành phố Vân Châu đèn đuốc mờ mịt, tựa như lơ lửng ở trên mặt sông, vừa mỹ lệ lại thơ mộng.
Trên đập nước tuy ít người nhưng cũng có những người giống bọn họ lái xe đến đây, đều là một số cặp đôi đang yêu đương. Thời điểm Vãn Vãn được ba ba nắm tay đi về phía trước, liền gặp qua hai ba đôi, họ cũng không thưởng thức phong cảnh mà chỉ ôm nhau hôn hít, Vãn Vãn lén nhìn mặt đều đỏ bừng lên.
Thật vất vả đi đến một nơi không có người, ba ba mới dừng chân lại, nói với Vãn Vãn: “Đến đây thôi, nếu đi tiếp phía trước quá vắng vẻ.”
Vãn Vãn đi đến trước hàng rào, nhìn ánh đèn của hàng nghìn ngôi nhà bên kia sông, cảm thán một tiếng: “Thật đẹp.”
Vì sợ gió quá lớn, ba ba đi đến phía sau cô, đem cô ôm vào trong ngực, cúi đầu hỏi: “Thích không?”
Vãn Vãn ngẩng đầu, nhìn sườn mặt của ba ba: “Thích.”
Sau đó, Vãn Vãn không thu hồi tầm mắt, mà Lâm Triều Sinh cũng không ngẩng đầu lên, hai người cứ như vậy yên lặng nhìn nhau. Cho đến khi Lâm Triều Sinh giơ tay nắm cằm của cô, khàn giọng hỏi: “Vãn Vãn đã hôn môi chưa?”
Ánh mắt Vãn Vãn lấp lánh, lắc đầu: “Chưa ạ.”
Lâm Triều Sinh trầm giọng hỏi: “Vãn Vãn muốn học không?”
Vãn Vãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-cao-h-da-hoa/3495311/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.