---
Tử Kỳ nếu như đau lòng trông sẽ ra sao?
Câu hỏi này xuất hiện trong tâm trí anh nhất thời kể từ khi hắn làm cái điệu bộ nghiêm trọng bên trong toilet, anh vẫn chưa cho hắn một câu đáp lại, nhưng có lẽ để hỏi ra được điều đó chắc chắn hắn cũng đã tự hình dung ra câu trả lời rồi có đúng không nhỉ?
Bữa cơm trưa ở trường hôm nay tự nhiên lại trở nên nhạt nhẽo đến không ngờ, anh thì vẫn ngồi đó một mình, trước giờ chưa từng có ai khác ngoài Hàn Dương đến ngồi cùng với anh. Nhưng Hàn Dương thỉnh thoảng cũng sẽ đi ăn cùng với bạn bè, thế nên không thể nào tránh khỏi những lúc chỉ một mình anh ở đó. Đâu phải bởi vì quá cô đơn nên mới cảm thấy bữa cơm ăn tạm ở trường nhạt nhẽo đến mức không thể nuốt trôi, có thể là giọng nói tiếng cười của kẻ nào đó vô tình đã lấp đầy cái bụng rỗng của anh mất rồi.
"Hahaha, anh Linh đúng là số một, vậy tối nay đi luôn không? Em nôn nóng quá đi nà!"
"Vậy anh tới nhà rước em được không, em chưa có xe riêng mà đúng không?"
"Ok anh, tối nay mấy giờ thì được?"
Hoặc cũng có thể vì anh chẳng hiểu được nội tâm của hắn bây giờ so với ban nãy cái nào là thật, cái nào là giả. Anh vốn dĩ còn tưởng hắn cảm thấy buồn, trong lòng chắc sẽ có đôi chút tủi thân sau hành động đó của anh. Nhưng chẳng phải hắn bây giờ vẫn rất vui vẻ bên đám bạn mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-bl-u-me/3572677/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.