"Con gần đây không ngoan phải không?", Vương Nhất Bác ngồi bên cạnh Tiêu Chiến, đưa ngon tay ra đâm đâm chọt chọt vào bụng cậu, sau bữa tối Tiêu Chiến vẫn luôn cau mày, sắc mặt không được dễ coi cho lắm.
"Anh nói con giúp em đi...", Tiêu Chiến kho chịu nằm nghiêng người, úp mặt vào mền.
"Khó chịu ở đâu hả? Anh đưa em đi viện được không?", Vương Nhất Bác tự nhiên có chút hoang mang.
"Đi bệnh viện cũng không làm gì được a... Em đau lưng...", giọng Tiêu Chiến buồn bực truyền ra từ trong mền, Vương Nhất Bác lập tức giúp cậu xoa bóp lưng.
"Vậy có thoải mái hơn không?"
"Dạ...", giọng Tiêu Chiến đột nhiên nghẹn ngào, "Anh Nhất Bác... Em muốn ở bên anh mãi mãi..."
"Chắc rồi, chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi.", Vương Nhất Bác vô cùng đau lòng, anh nhẹ nhàng ôm bé con vào lòng, một tay còn lại còn không quên xoa bóp lưng cho cậu.
"Hu...", Cũng không biết sao nữa, cảm xúc Tiêu Chiến đột nhiên bộc phát, ôm Vương Nhất Bác khóc nức nở.
"Không khóc nữa, ngoan... Anh ở đây..."
"Anh Nhất Bác... Em khó chịu...", Tiêu Chiến thút thít nói.
"Thở không nổi sao? Bé cưng, anh đi lấy máy thở, em đợi một tí.", Vương Nhất Bác dùng tốc độ nhanh nhất xông qua lấy máy dưỡng khí cầm tay, đeo lên mũi cho Tiêu Chiến.
"Không sao, chúng ta đi bệnh viện.", Vương Nhất Bác dùng tốc độ nhanh nhất ôm Tiêu Chiến ra xe.
"Cậu nhỏ sao thế này?", chú Trần vừa mới dọn dẹp xong, chuẩn bị đi uống nước liền thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-bjyx-nhip-dap-con-tim/3508094/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.