Chính vì vậy, Vương Nhất Bác bị ép buộc phải dẫn người kia về nhà.
Bé con dường như không biết lòng người hiểm ác, không quen biết đối phương, không biết xuất thân là gì, liềntốt bụng giúp chàng trai kia sắp xếp một phòng, bận rộn tới lui.
"Bé cưng, em nghỉ ngơi một lát có được không?", Vương Nhất Bác đi theo sau cậu, cậu lấy mền thì anh giúp cậu ôm mền đi.
"Hả? Vẫn chưa giúp Thư nhóc lấy quần áo đó, em ấy cao gần bằng anh, mặc đồ của anh có được không?", Tiêu Chiến quay lại sofa ngồi, cười hì hì nói, ở trên xe nói sao cũng không chịu ngồi ở ghế phụ, chen chút ở hàng ghế sau nói chuyện với chàng trai kia, biết được một số chuyện Thẩm Thư Thư đã trải qua.
Gia đình lâm vào cảnh khó khăn bị ba mẹ bán cho người đàn ông kia, người đàn ông kia chỉ là nhất thời háo sắc, trong nhà cũng có tiền, không bao lâu lại chìm đắm trong chốn chơi bời.
"Em nghỉ một lát có được không?", Vương Nhất Bác nắm lấy tay của bé con, "Anh sợ em sẽ mệt đó."
"Không phải, anh Nhất Bác, anh không thấy Thư nhóc rất đáng thương sao? Bị người thân bỏ mặc, còn bị tên đàn ông kia ức hiếp...", Tiêu Chiến chân mày nhíu chặt, cảm giác như sắp khóc đến nơi.
"Không buồn nữa, không phải đã gặp em rồi sao, chúng ta giúp cậu ấy là được, giúp cậu ta chí ít cũng thấy rằng bản thân mình không phải là không được coi trọng.", Vương Nhất Bác mỉm cười nhìn bé con tốt bụng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-bjyx-nhip-dap-con-tim/3499490/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.