Lái xe đến siêu thị, nơi đông người làm Tiêu Chiến bất giác có chút sợ hãi, theo sát Vương Nhất Bác. Cảm giác mãnh liệt bé con đang sợ hãi, Vương Nhất Bác mỉm cười nắm tay cậu đi vào trong.
"Bé cưng, cái này thơm lắm đúng không?", Vương Nhất Bác cũng không hỏi cậu có muốn ăn hay không, tự mình quyết mua một phần bánh tổ thịt bò.
Tiêu Chiến lúc đầu cũng không để ý lắm, nhưng càng ngủi càng thấy thơm, nước miếng cũng sắp ứa ra rồi.
Vương Nhất Bác liếc nhìn Tiêu Chiến nửa muốn nửa không nhìn bánh tổ thịt bò trong tay mình, khóe môi bất giác cong lên.
"Anh Nhất Bác... Em, em có thể ăn một miếng này không?", Vương Nhất Bác quay đầu lại nhìn ánh mắt khát khao của Tiêu Chiến, gật đầu.
"Muốn bánh tổ hay thịt bò?", Vương Nhất Bác lấy cái nĩa nhỏ xiên một miếng thịt bò đút cho Tiêu Chiến, chăm chú nhìn cậu nhai, "Ngon không?"
Tiêu Chiến nuốt miếng thịt bò xuống, gật đầu, sau đó nói, "Muốn bánh tổ nữa..."
"Được", Vương Nhất Bác lập tức xiên một miếng thổi nguội, đút cho Tiêu Chiến một miếng bánh tổ trắng trắng trẻo mập ù.
"Dạ! Ngon quá!", mắt Tiêu Chiến sáng lên, không ngừng kéo góc áo Vương Nhất Bác đòi ăn tiếp.
Điều này khiến Vương Nhất Bác không khỏi vui vẻ, Vương Nhất Bác ởi mày thông minh quá. Đút Tiêu Chiến ăn một lúc, bánh tổ dễ bị đầy hơi no bụng, Vương Nhất Bác tự mình ăn thêm mấy miếng.
"Cái xúc xích này cũng thơm lắm nè...", Vương Nhất Bác chỉ cây xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-bjyx-nhip-dap-con-tim/3457385/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.