Ánh nắng sau buổi trưa ấm áp, Tiêu Chiến nhịn không được hít sâu một hơi, không khí thật tốt. 
"Ngồi ở đây mà đã vui vậy sao?", Vương Nhất Bác không kiềm chế được vuốt tóc Tiêu Chiến, cũng không biết có phải là do sức khỏe Tiêu Chiến không tốt không, mái tóc mỏng manh mượt mà, màu sắc cũng hơi ngả nâu đậm, không phải là thuần đen. 
"Vui a...", Tiêu Chiến chủ động nắm lấy tay Vương Nhất Bác, "Có anh là em vui a." 
"Có khát không đó? Phơi nắng lâu như vậy?", Vương Nhất Bác nắm lại tay Tiêu Chiến, tay của người đó lạnh ngắt, nhưng Vương Nhất Bác nghĩ rằng anh có thể giúp cậu ủ ấm. 
"Em biết pha hồng trà chanh, em pha cho anh uống được không?", Tiêu Chiến vui vẻ hỏi, cậu biết mọi sở thích của Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác thích ăn gì, cuốn bách bảo kia đều có ghi chú lại hết. 
"Em đó, không thể nghỉ ngơi được sao?", Vương Nhất Bác mỉm cười, "chú Trần bọn họ có chuẩn bị, anh đi lấy cho, em đừng có động đậy!" 
"Được nè.", Tiêu Chiến cười ngọt ngào, hai tay đặt trên đầu gối, như một học sinh ngoan ngoãn.Thật ra, Vương Nhất Bác cũng bắt đầu tìm hiểu Tiêu Chiến, anh nghĩ, nếu có thể, bắt đầu tìm hiểu bé con này từ những việc nhỏ nhặt, kể cả một ly trà, một món ăn. 
Chú Trần nói Tiêu Chiến thích trà ô long đào, nhưng trà sẽ ảnh hưởng đến tác dụng của thuốc nên cậu rất ít khi uống, thích ăn đồ ngọt, nhưng cũng phải khống chế rất nhiều. 
Hôm nay Vương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-bjyx-nhip-dap-con-tim/3434305/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.