Trác Thế Tuyết không ngờ nơi mà Isabella gọi là nơi mà người khác không thể nghe thấy tiếng rên rỉ của nàng thực ra lại là khách sạn cao cấp nhất ở trung tâm thành phố, nàng được đưa thẳng đến nơi này để nghỉ qua đêm mà không mang theo bất cứ thứ gì.
Khi họ mới bước vào, lễ tân ở cửa chào đón họ rất ân cần, với thái độ phục vụ như vậy, nàng bắt đầu thắc mắc căn phòng mà Isabella đặt giá bao nhiêu, và làm sao những người này lại có thái độ tốt như vậy.
"Cục cưng ơi."
Isabella đưa nàng vào phòng, thứ xuất hiện trước mặt Trác Thế Tuyết là một căn phòng có nội thất giống như cung điện. Vừa bước vào, Isabella đặt tay lên vai và hôn vào gáy nàng, khiến Trác Thế Tuyết rùng mình.
Trác Thế Tuyết sờ cổ cô, buông tay ra, quay người lại, Isabella hứng thú mỉm cười nhìn nàng.
"Tôi không nghĩ ở đây sẽ có người nghe thấy em. Nó đáp ứng yêu cầu của em."
"Tôi-tôi muốn về nhà...không phải ở đây."
"Có gì khác nhau? Ở nhà và ở đây."
"Isabella! Nếu chị cứ tiếp tục như vậy, tôi sẽ rất tức giận!"
Mặc dù giọng điệu của Trác Thế Tuyết rất hung dữ, nhưng thật ra nàng đang liên tục lùi về sau, điều này đã bộc lộ nỗi sợ hãi của nàng vào lúc này.
"Cưng trông thật dễ thương khi tức giận."
Tranh cãi với Isabella giống như đàn gảy tay trâu, Trác Thế Tuyết luôn có thể cảm thấy cơn tức giận của mình giống như một cú đấm vào lông chim.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-bhtt-thao-tung-tim-toi/3427185/chuong-36-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.