Khi Tống Hạo Kình chạy vào đến nơi, thứ hắn nghe thấy là tiếng khóc nấc nghẹn ngào của cậu. Hắn đứng bên ngoài cửa phòng, lẳng lặng nhìn cậu gục bên giường của Kỷ Sơ Hạ.
Không khí nơi đây bao trùm cảm giác tang thương và nặng nề, bác sĩ bất lực chỉ còn biết lắc đầu, y tá tiếc thương rơm rớm nước mắt. Ngoài tiếng khóc bi thương của cậu, mọi người đều lặng lẽ đứng ngoài cuộc nhìn.
Cái chết bất ngờ của Kỷ Sơ Hạ thật sự là một cú sốc lớn, từ rất lâu bà đã được điều trị ở bệnh viện Tống gia, dù cho bệnh tình trở nặng cũng không thể đi nhanh như thế được. Nhưng dù khó tin đến đâu, người đã đi rồi thì tất cả mọi thứ chẳng còn quan trọng.
Kỷ Diệu ở bên giường chôn chặt mặt vào lòng bà khóc rất lâu, Tống Hạo Kinh đến bên cạnh vỗ lưng cậu, giờ phút này nói lời an ủi gì cũng vô dụng.
Không lâu sau Tống Bạch Dương cũng đã chạy tới, lúc ông đến bộ dạng vội vã cùng vẻ mặt chua sót khó tin. Ông chậm rãi đi tới bên giường, ánh mắt mờ mịt nhìn gương mặt nhợt nhạt của Kỷ Sơ Hạ. Người vừa mới mất nhưng cơ thể đã lạnh lẽo không sót lại chút hơi ấm nào, nắm lấy bàn tay gầy guộc của bà, Tống Bạch Dương khổ sở siết chặt lại, trong miệng liên tục nói.
"Sơ Hạ, xin lỗi... Xin lỗi em, tất cả là lỗi của ta..."
Những người không liên quan đã lần lượt đi ra ngoài từ lúc nào, Tống Hạo Kình nhìn bộ dạng đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-vo-boc-thoi-nat/3651240/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.