Chương trước
Chương sau
Như thường lệ omega mỗi tháng sẽ đến kì phát tình một lần, dù là omega trội hay lặn. Nhưng Kỷ Diệu lại thuộc trường hợp đặc biệt, chu kỳ của cậu lại hai tháng đến một lần, mỗi lần như vậy kéo dài ba ngày không hơn. Chỉ khi bị thắt nút mới có thể miễn cưỡng kết thúc kì phát tình trước thời hạn ba ngày.

Tống Hạo Kình là alpha trội, mỗi năm hắn chỉ đến kì động dục hai lần, mỗi lần bảy ngày. Hắn cùng cậu trải qua kì phát tình và kì động dục duy nhất một lần, đó là lần đầu tiên họ phát sinh quan hệ, về sau cũng chưa từng cùng lúc bị như thế. Nhưng lần này thật không may, pheromone trong kì của cậu đã kích thích đối phương rơi vào kì động dục.

Bình thường Kỷ Diệu phải khó khăn lắm mới có thể tiếp nhận hết dục vọng của đối phương, bây giờ hắn tiến vào kì động dục, cậu bị người bên trên đè ép đến mức nghẹn thở.

Từ lúc mới bắt đầu hắn đã chẳng bình tĩnh nổi, vội vàng xé bỏ quần áo của cậu. Cả người cậu đang trong trạng thái mềm nhũn vì bị chuốc say tin tức tổ hương rượu Rum, mặc hắn dễ dàng làm loạn.

Chất liệu giường của hắn khác hoàn toàn với của cậu, mềm mại và êm ái, chỉ vừa đặt người lên cảm tưởng như nhúng trong mật ngọt. Đèn trong phòng vẫn chưa bật, rèm cửa sổ hở ra một chút đủ để nhìn thấy một góc vườn hoa sau nhà. Trong không gian lờ mờ ánh sáng dường như đem lại cảm giác kích thích hơn cho trận làm tình sắp diễn ra.

Kỷ Diệu nằm trên giường, cơ thể nóng bỏng và trần trụi bại lộ trước mắt Tống Hạo Kình . Trong phòng không quá tối nhưng cậu vẫn phải nheo mắt nhìn rõ người phía trên, một khối cơ thể to lớn và săn chắc làm chủ hoàn toàn trong cuộc dây dưa.

Bản chất của omega là sẽ tự chảy nước làm mềm và ẩm ướt phía dưới, không cần phải chuẩn bị quá nhiều cũng có thể tiến vào dễ dàng. Sau khi Tống Hạo Kình dùng ba ngón tay mở rộng, hắn vội vàng rút tay ra, đưa phân thân đã cương cứng của mình nhanh chóng đâm vào lỗ nhỏ.

Vì rất lâu rồi chưa làm nên khi mới vào chỉ vào được một nửa, hắn rút ra một đoạn rồi lại đẩy sâu vào, thành công đâm lút cán. Bên dưới đột ngột bị nhét đầy khiến eo cậu bất giác cong lên, cậu ngửa cổ ra sau thở dốc, cố gắng bám víu vào ga giường.

Alpha khi tiến vào kì động dục thực sự rất thô bạo và áp chế bạn tình rất mãnh liệt, lúc đầu còn có thể nhẹ nhàng ra vào như lời hắn nói, nhưng càng về giai đoạn nước rút thì lại càng dữ dội mạnh bạo. Lần nào cũng vậy, cậu luôn sợ hãi trước ánh mắt đỏ ngầu của người bên trên, ánh mắt bị dục vọng lấp đầy khát cầu cần giải tỏa.

"A... ưm, sâu quá...

"Ức... Chậm, chậm chút..."

Bàn tay to lớn của hắn ghìm chặt eo cậu, lôi kéo mông cậu ấn chặt vào bộ vị của hắn. Bắp đùi non bên trong vừa mỏi vừa sót vì bị ma sát với tần suất lớn, hai bên hông mỏi nhờ đến nỗi chả thể cảm nhận được gì. Hắn cúi xuống mút lấy một bên ngực, bên còn lại thì dùng tay trêu đùa núm vú hồng.

"Ngọt quá, ngực anh đang chảy ra sữa này..."

Dù đầu óc mụ mị hết cả lên nhưng cậu vẫn thấy xấu hổ.

"Không... không phải, ở đấy làm gì có"



Hắn ác ý cắn mạnh khiến cậu hét toáng lên vì đau.

"Á...đau quá"

"Có muốn thử xem mùi vị sữa từ ngực anh không?"

"Đừng nói nhảm... ưm...

Tống Hạo Kình mút mạnh lấy núm vú rồi nhả ra, hắn hướng lên tìm môi cậu, dễ dàng luồn lưỡi cả hai lại với nhau. Lưỡi hắn quấn lấy lưỡi cậu, một vị ngọt thoang thoảng trong miệng hơi giống sữa, cậu ngột thở trong cái hôn của hắn, nước bọt không ngừng trào ra khỏi khoé miệng.

"Ưm... hư, hư."

Cơ thể căng cứng khiến lỗ nhỏ phía dưới theo bản năng run rẩy thít chặt lại, điều này khiến cho vật cứng đang không ngừng cắm vào kia bị bóp nghẹn giữa chừng. Hắn buông tha cho cánh môi của cậu, tức giận đánh mạnh ba phát vào cặp mông khiến nó sưng tấy lên.

"Anh trai, thả lỏng ra nào. Anh định cắt đứt của em à."

Những lời tục tĩu như vậy cậu nghe hoài nhưng không cách nào quen được. Cậu đưa tay che đi mặt mình, cố gắng nhả vách thịt phía trong ra để hắn có thể tiếp tục di chuyển. Tiết tấu của hắn ngày một nhanh, bên dưới còn chảy ra đầy nước hỗ trợ việc quan hệ, vật cứng thoải mái đào bới bên trong. Trong căn phòng rộng lớn, tiếng cơ thể va chạm cùng tiếng thở dốc và rên rỉ trộn lẫn vào một chỗ đẩy sự kích thích lên cao.

Sau cơn kích tình lần đầu qua đi, một lượng lớn dịch bắn sâu vào trong bụng cậu, hắn rút ra thì thứ đó cũng ồ ạt chảy đẩy ra giường, dính đầy hai bên mông và đùi. Cảm giác nhớp nháp và dinh dính làm cậu khó chịu không thôi, cậu hít vào một hơi lấy sức nói với Tống Hạo Kình.

"Bẩn lắm...cậu lấy giấy lau nó đi."

Hắn còn làm chưa tận hứng, hơi đâu quan tâm việc này: "Để thế sẽ vào dễ hơn trong lần tới, anh ngoan ngoãn dạng chân rộng ra đi."

"A, từ đã... Tôi vừa mới ra."

"Anh trai, đừng kiệt sức ngất giữa hiệp đấy."

Vừa nói hắn vừa kéo chân cậu mở rộng ra, cậu chính mắt nhìn thấy hắn nhét thứ thô to đầy gân guốc kia vào bên dưới mình. Bụng nhỏ phía dưới hơi nhô lên, cậu xanh mặt nhìn thứ như bắp tay cắm vào một cách trơn tru giữa mông mà chẳng thể làm gì.

Hắn nhìn ra phản ứng của cậu nên ghé vào bên tai hỏi: "Sao? Bị tôi làm có sướng không anh trai?"



Cậu trả lời bằng cách cắn mạnh lên vai đối phương, móng tay cào loạn tạo thành nhiều vết xước trên lưng hắn. Hắn không cảm thấy đau đớn gì, giống như bị con mèo nhỏ nhà nuôi giận hờn xù lông thị uy vậy, hắn vừa vui vẻ trêu đùa vừa tàn nhẫn đâm chọc cái mông hư hỏng.

Trận làm tình này kéo dài tới tận năm ngày, đáng lẽ chỉ cần ba ngày là xong nhưng đúng lúc gặp phải kì động dục của Tống Hạo Kinh nên dù cậu muốn thoát cũng chẳng thoát được.

Vì làm xuyên suốt cả ngày lẫn đêm nên cơ thể cậu thường bị mất nước nghiêm trọng, những lúc như vậy cậu đều khóc thút thít đáng thương đòi uống nước. Thể chất Tống Hạo Kình tốt hơn cậu gấp trăm lần nên hắn luôn là người đi lấy thức ăn và nước uống bón cho cậu từng chút một. Hắn không phải người đủ kiên nhẫn nên lúc nào cũng chỉ mới đút được một nửa đã không khống chế nổi ham muốn lại đè cậu ra một góc phòng tiếp tục làm.

Trong thời gian kỳ phát tình đầu óc cậu có thể mụ mị nhưng khi đã qua đi thì mọi thứ thanh tỉnh không ít, những ngày sau cậu đều nhớ tất cả là mình đã bị hành cho đến mức phải van xin và khóc lóc thảm thiết đến tuyệt vọng như thế nào. Đương nhiên những lúc đó tên khốn chết tiệt này chẳng hề động lòng nhân từ bỏ qua cho cậu.

Qua đến ngày thứ sáu thì kì động dục của Tống Hạo Kình có xu hướng kết thúc, không còn mỗi ngày dai sức làm nhiều lần nữa. Kỷ Diệu có thời gian ngủ được nhiều hơn, tuy đôi lúc vẫn phải chổng mông cho hắn làm nhưng không còn tình trạng ngất xỉu giữa chừng.

Mùi hương hoa linh lan của cậu nhạt dần, hương rượu Rum cũng không còn nồng đậm như lúc chỉ ngửi vào một chút đã say khướt như trước. Mọi thứ đang dịu dần xuống, cậu cũng ít bị lôi ra hành hơn.

Buổi tối đêm ngày thứ sáu, sau khi nằm úp sấp trên giường ba tiếng đồng hồ để người phía trên thoả sức đâm vào phía sau phát tiết thì cuối cùng hắn cũng buông tha cậu, lăn qua một bên ngủ, cậu nằm nguyên tư thế như vậy mệt mỏi chậm rãi chìm vào giấc ngủ. Chỉ là mới ngủ được một lúc cậu đã giật mình tỉnh giấc, đầu óc đột nhiên thanh tỉnh đi rất nhiều.

Cậu lật người lại, nhìn chằm chằm lên trần nhà, căn phòng tối đen như mực giơ tay không thấy năm ngón, phải mất một lúc mắt mới thích nghi được với bóng tối. Hơi thở của người bên cạnh ổn định từng nhịp, chỉ có lúc hắn ngủ là bình yên nhất.

Kỷ Diệu chống tay nhổm người dậy, cơ thể từ trên xuống dưới đồng loạt đều đang cảnh báo tình trạng không ổn. Cậu khó khăn nuốt nước bọt, cổ họng khàn đến mức chẳng thể nói nổi tiếng nào. Chỗ đau nhất là eo và mông, cậu lật chăn ra xem thì thấy nơi giữa hai chân dính đầy dịch đục ngầu. Cậu mím môi, rút lấy mấy tờ giấy đầu giường lau qua đi.

Căn phòng ngủ bị bọn họ làm cho thành một đống hỗn lộn, khắp nơi đồ đạc đều bừa bộn, còn có những thứ màu trắng dinh dính khó nói văng vãi ra. Khi tỉnh táo lại nhìn thấy cảnh tượng này, Kỷ Diệu không khỏi xấu hổ và nhục nhã.

Cậu lấy đại một cái áo sơ mi trắng trong tủ mặc vào, cái áo đủ dài để che đến nửa đùi.

Trước khi rời đi khỏi, cậu tiến đến bên giường, lại gần Tống Hạo Kình đang say giấc, cố gắng hành động thật nhanh chóng và cẩn thận lấy đi ba, bốn sợi tóc của hắn. Hắn không hề hay biết gì, vẫn an ổn say giấc, chỉ hơi cựa mình khi cảm thấy khó chịu.

Cậu rón rén mở cửa, ngó ra bên ngoài hành lang tầng hai không thấy ai thì vội vàng chạy về phòng mình. Vì là vào giữa khuya nên mọi động tĩnh cậu gây ra chẳng hề một ai hay biết.

Khi về được phòng, cậu khoá trái cửa rồi đi tới cái tủ đầu giường mở ngăn kéo, lấy ra một cái túi nhỏ đựng mẫu tóc của Tống Hạo Kình. Mọi thứ đều đã có, chỉ cần ngày mai mang đi xét nghiệm nữa là được.

Cậu cất túi mẫu tóc kia lại ngăn bàn, trùng hợp thấy một cái gì đó quen mắt ở góc tủ. Phòng cậu trước đó không được kéo rèm cửa sổ, ánh trăng đêm nay lại sáng rõ đến lạ thường. Kỷ Diệu nhìn sợi dây màu đỏ cầm trong tay bị mình lãng quên từ rất lâu trước đó, cậu đờ người ra một lúc lâu, lâu đến nỗi đủ để nhớ lại một thứ mà cậu đã vô tình mất đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.