Lâm Viên Ảnh suy nghĩ, thực ra ý định này của anh đã suy tính từ trước không phải bồng bột gì nhưng cần sự đồng ý của người nhà Mạc Tư Hạ.
"Mạc Tư Hạ."
Nghe thấy Lâm Viên Ảnh gọi bỗng Mạc Tư Hạ cảm thấy trong người có cảm giác khẩn trương, cậu nghiêm túc nghe Lâm Viên Ảnh.
Lâm Viên Ảnh nói tiếp:
"Em tin anh không?"
Mạc Tư Hạ ngơ ngác không hiểu tại sao Lâm Viên Ảnh lại hỏi cậu như vậy, cậu đáp như một lẽ đương nhiên:
"Đương nhiên là có, em tin anh mà."
Lâm Viên Ảnh đỡ trán nhẩm lại suy tính trong đầu mình.
"Em sắp nghỉ Tết chưa?"
Dù sao cũng chỉ khoảng một tuần nữa là đến Tết, tính ra nhà trường đã có lịch nghỉ, cậu chỉ còn lịch học của hai ngày tới nữa thôi, thấy Lâm Viên Ảnh lòng vòng cậu cũng thành thật trả lời câu hỏi của anh.
"Học nốt hai ngày nữa ạ."
"Ữm, thế nghỉ Tết sớm một chút."
"Phải ha, đành vậy."
Mạc Tư Hạ đoán được tình hình của bản thân, e là không thể đi học. Nhưng nghĩ đến cảnh mấy ngày tới khổ sở chịu đựng ở nhà cậu thà đi học xuyên Tết còn hơn.
Lâm Viên Ảnh thấy vẻ mặt buồn rầu của Mạc Tư Hạ thì không đành lòng, anh cũng không nỡ để cậu chịu khổ một mình trong kỳ nhạy cảm tới, việc mà anh có thể cùng cậu vượt qua, chi bằng...
"Em ở lại nhà anh mấy hôm nhé?"
Mạc Tư Hạ ngạc nhiên, không ngờ Lâm Viên Ảnh lại ngỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-sach-luoc-cuu-roi-nam-phu-cua-nhan-vat-phao-hoi/3648826/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.