Chương trước
Chương sau
Chỉ mới nhìn qua cậu nhỏ nhưng không hề nhỏ của Giang Dực, Quý Trình Chu khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt, một tia lý trí nhỏ bé lóe lên khiến cậu tỉnh táo hơn đôi chút, cảm giác ham muốn của kỳ phát tình cũng giảm dần.

Nơi đó to quá, chắc… chắc chắn không tiến nổi vào bên trong cậu đâu, sẽ hỏng mất!!

Giang Dực quan sát thấy Quý Trình Chu nhìn thân dưới của mình rất lâu, vẻ mặt kinh hãi như bị dọa sợ, vật dữ tợn bên dưới hưng phấn phình to ra một vòng, không nhịn được mà phì cười trêu chọc.

“Cậu đang căng thẳng sao? Không sao, rất nhanh thôi cậu sẽ được làm quen với thứ này…”

Quý Trình Chu muốn nói cậu không có hứng thú làm quen với thứ xấu xí của hắn, nhưng không để cậu mở miệng, bên dưới đã bị một ngón tay thon dài tiến vào, khiến cậu chỉ có thể phát ra được những âm thanh nỉ non kiều mĩ.

“Ư… hức… tay… tay cậu!!”

Nơi địa phương kia không biết từ bao giờ đã ướt dầm dề, Giang Dực rất dễ dàng cắm một ngón tay vào trước, tiếp theo đó vách thịt nhanh chóng bao quanh, mút chặt lấy ngón tay của hắn.

Kỳ tình nhiệt khó khăn lắm mới không bộc phát lại bị hành động này của hắn bén mồi lửa, ngọn lửa nóng rực bùng cháy, lan ra khắp cả người. Quý Trình Chu uốn éo cơ thể, nửa muốn rút ngón tay đang làm loạn kia ra, nửa như muốn ngậm vào sâu hơn…

Do bị kỳ phát tình chi phối nên rất nhanh Quý Trình Chu đã thích ứng được với dị vật xâm nhập, một ngón tay nữa lại chen vào hang động chật hẹp ấy, đè ép càn quấy bên trong, khiến cậu chỉ có thể không ngừng phát ra những tiếng kêu ngọt ngào.

Gân xanh trên cánh tay hắn nổi lên rõ ràng, giật lên theo từng nhịp đập nơi ngực trái, cảm nhận bên trong đang gắt gao bám lấy hai ngón tay mà hạ thân lại trướng to thêm mấy phần. Giang Dực tiếp tục thêm vào một ngón nữa, ba ngón tay không ngừng khuấy đảo, kéo căng cửa miệng bên dưới…

Nơi đó đã đủ mềm, Giang Dực rút ngón tay ra khỏi nơi mê người phía dưới, kéo theo một sợi chỉ bạc trong suốt đến bên môi, vươn lưỡi thưởng thức mùi vị mà bản thân đã thèm thuồng từ lâu.

“Thật ngọt~”

Sắc mặt Quý Trình Chu đỏ bừng mất kiểm soát sau khi chứng kiến một màn này cùng lời kết luận tận tâm của Giang Dực. Trong lúc không chú ý, một thứ nóng hổi cứng rắn nhân cơ hội mà cọ xát địa phương phía dưới, khiến cửa miệng không tự chủ mà đóng mở liên hồi…

Giang Dực cân răng, chính bản thân hắn cũng chẳng thể chờ đợi thêm nữa, dùng chút sức đẩy vật to lớn vào nơi đang mấp máy mời gọi phía dưới, nơi chật hẹp ấy được kéo căng, không để lại một nếp gấp.

“Ư… Ưm… Tớ đau…”



Giang Dực thực hiện màn dạo đầu rất kĩ, cộng với kì tình nhiệt của Quý Trình Chu nên việc kết hợp có vẻ dễ dàng hơn, hắn dùng sức đẩy phần đầu vào hết nhưng phía sau vẫn còn một đoạn dài.

Cảm nhận có dị vật xâm nhập, vách thịt bên trong không ngừng cắn mút, gắt gao ôm trọn phần đầu hung tợn khiến vật to lớn ấy nảy lên một cái, kèm theo đó là tiếng thở dốc nặng nề từ bên trên…

Thấy người dưới thân khóc lóc, Giang Dực cúi người xuống liếm đi những giọt nước mắt mặn chát lăn trên má cậu, sau đó đặt một nụ hôn nhẹ lên đuôi mắt sưng đỏ của Quý Trình Chu.

Từng cử chỉ phía trên của hắn thật quá đỗi ôn nhu nhưng phía dưới lại không được dịu dàng như vậy… Giang Dực banh hai bên đùi của cậu ra hết cỡ, sau đó rút tính khí cứng ngắc ra gần hết, lại dùng sức đẩy lút cán vào trong.

“A… Hức…”

Quý Trình Chu nức nở kêu lên một tiếng, có tưởng điều này sẽ khiến cho nam sinh bên trên rủ lòng thương hại nhưng thực tế lại phản tác dụng… Giang Dực càng điên cuồng mạnh bạo đâm sâu vào hơn.

Bàn tay của hắn đặt trên đầu gối của cậu, chưa vội ra vào mà giữ nguyên tư thế này, hô hấp cả hai hỗn loạn, bên tai vẫn văng vẳng tiếng nhịp đập thình thịch, Giang Dực cúi người tìm đến đôi môi đỏ mọng.

“Ư…Ưm…”

Môi lưỡi hòa nhau, căn phòng truyền đến âm thanh ướt át khiến bất kì ai nghe cũng phải đỏ mặt tía tai. Giang Dực bắt đầu đưa đẩy với biên độ rất nhẹ, mới đầu Quý Trình Chu còn thoải mái rên rỉ nhưng càng lúc ham muốn càng nhiều, điệu bộ thong dong này sao có thể thỏa mãn cậu được chứ??

Mà Giang Dực cũng nhận ra cơ thể của cậu đang không ngừng uốn éo theo nhịp điệu của hắn, khóe miệng hắn nhếch lên, ghé sát vào lỗ tai đỏ bừng của Quý Trình Chu mà thổi vào một ngụm khí.

“Nói đi, cậu muốn gì?”

Quý Trình Chu cau mày khổ sở vì dục vọng chưa được giải tỏa, da thịt trắng nõn như bị thiêu đốt đỏ bừng, đặc biệt phía dưới như có hàng nghìn con kiến bò qua bò lại, ngứa ngáy đến cực điểm.

“Hức… muốn cậu… nhanh… mau dùng sức… mạnh… mạnh hơn nữa… Á——!!!”

Vừa dứt lời, Giang Dực không đợi được thêm nữa mà mạnh mẽ ra vào, áp dụng quy tắc chín nông một sâu khiến Quý Trình Chu ý loạn tình mê, cơ thể cong lên một đường hoàn mĩ, vật nhỏ phía trước nảy lên vài cái, tinh hoa văng tung tóe, cùng lúc một dòng nước ấm xối thẳng lên hung khí bên trong…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.